Lâm Tri Học vừa nghe thế thì lập tức đứng cùng chiến tuyến với Cố Luật Hoài, “Luật Hoài nói có lý, vậy làm phiền toái cậu.”
Cố Luật Hoài gật đầu dùng giọng điệu không hề phập phồng như cũ nói, “Không sao, đều tiện đường cả.”
Liên Chiến tức muốn chết, nhưng mà xem bộ dáng bình đạm lại lạnh lẽo của Cố Luật Hoài, như thể tiên nữ đứng trước mặt thì anh cũng sẽ không phản ứng, thấy thế Liên Chiến liền yên tâm, chỉ là tài xế thôi mà, chờ đến khi em gái đến anh ta cố gắng biểu hiện là được.
Chờ sắp xếp xong việc của Lâm Thính Vãn, Lâm Tri Học mới yên tâm thi hành nhiệm vụ, trước khi rời khỏi còn không quên cảm ơn Cố Luật Hoài, lại nói: “À mà, chưa biết khi nào tôi mới về, trong nhà lại có hai đứa nhóc nghịch ngợm, nếu em gái tôi đến có khó khăn gì thì Luật Hoài cậu giúp đỡ cho em ấy một chút, khi nào tôi về tôi sẽ mời cậu uống rượu.”
Mấy loại trường hợp này sao có thể thiếu Liên Chiến được, anh ta lập tức đến bên cạnh Lâm Tri Học, “Yên tâm đi, tôi chắc chắn sẽ xem em ấy như em gái ruột mà giúp đỡ.”
Cố Luật Hoài cũng gật đầu, “Yên tâm đi, an tâm làm nhiệm vụ của cậu đi.”
Lâm Tri Học biết Cố Luật Hoài rất ít để tâm đến người khác, nhưng có những lời này của anh thì anh ấy cũng yên tâm, chỉ là anh ấy còn chưa có kịp hỏi xem suy nghĩ của anh, nhưng mà hiện tại cũng không nóng nảy, chờ em ba đến quen thuộc hoàn cảnh trước đã, sau đó hỏi một chút về ý kiến của em ấy rồi lúc đó quyết định cũng không muộn.
Lâm Tri Học yêu thương em gái, trong chuyện này anh ấy vẫn luôn tôn trọng suy nghĩ của Lâm Thính Vãn, nếu cô không thích thì anh ấy sẽ không nhắc lại nữa, miễn cho tình nghĩa anh em bị tổn thương.
Lâm Tri Học khó được giữ chút tâm sự trong lòng nhưng cũng không nhiều, anh ấy duỗi tay vỗ bả vai Cố Luật Hoài, có cảm giác như thể phó thác em gái mình cho anh.
Liên Chiến nhìn bóng dáng Lâm Tri Học rời đi, đang muốn nói chuyện với Cố Luật Hoài, nào ngờ Cố Luật Hoài cũng xoay người rời đi.
“Ông Cố, cậu đi đâu?”
Cố Luật Hoài đi hai bước mới nói, “Trở về đoàn.”
Liên Chiến nghe anh nói trở về đoàn, cũng không đi theo, đứng ở cửa nhìn anh đi vào màn tuyết, quay đầu lại đi lấy lòng Hứa Yến, “Chị dâu, chị nói hôm nay muốn đi tư vụ mua chút trứng gà cùng than đá phải không, tôi đi cùng chị, giúp chị mang đồ về.”
Hứa Yến biết được em chồng sắp đến, vội vàng dọn dẹp phòng cho em ba, nghe được giọng của Liên Chiến, lại vội vàng đi ra, “Làm phiền cậu, buổi tối ở lại chỗ tôi ăn cơm, tôi làm bánh canh cho cậu ăn.”
Hứa Yến rất thích Liên Chiến bởi sự nhiệt tình của anh ta, mấy năm nay ông Lâm ra ngoài làm nhiệm vụ, anh ta cùng Cố Luật Hoài không thiếu giúp đỡ gia đình Hứa Yến, một ít công việc nặng nhọc trong nhà cũng nhờ tay hai người.
Cố Luật Hoài ít nói, giúp xong liền đi, Liên Chiến lại như đứa em trai trong nhà, nói nhiều lại nhiệt tình, nên Hứa Yến liền đối đãi với anh ta như em ruột.
Liên Chiến “Ừm” một tiếng cười hì hì nói, “Cảm ơn chị dâu, đều là người một nhà, đừng khách sáo.”
Hứa Yến còn tưởng rằng anh ta xem mình như chị gái, vui cười hớn hở gật đầu.
Liên Chiến vừa thấy thái độ của Hứa Yến, lập tức cảm thấy hơi khác, trong nháy mắt liền tràn ngập nhiệt tình, lấy túi dây thừng liền chạy về phía tư vụ.
Sau khi Cố Luật Hoài rời khỏi, lập tức đến bộ phận vận chuyển, đội trưởng Tống nhìn thấy anh còn tưởng rằng anh có nhiệm vụ, lập tức chào hỏi, “Đoàn trưởng Cố, có nhiệm vụ gì cần chuẩn bị sao?”
“Ngày mai có phải mọi người muốn đến bộ vật tư ở thành phố giao báo cáo đúng không?”
Đội trưởng Tống vội gật đầu, “Đúng vậy.”
“Ngày mai đưa báo cáo cho tôi đi, tôi muốn vào thành phố một chuyến sẵn tiện giúp mọi người mang qua đó luôn, trời càng ngày càng lạnh, mọi người phối hợp với bộ phận hậu cần bên kia dự trữ vật tư cho trạm dừng chân đi.”
Tống Kiến Quân nghe được lời của Cố Luật Hoài liền cảm kích vô cùng, vươn tay nắm gắt gao tay của Cố Luật Hoài, “Thật sự cảm ơn đoàn trưởng Cố, mấy ngày nay bộ phận vận chuyển chúng tôi thật đúng là không đủ người, cảm ơn.”