Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thập Niên 70: Cuộc Sống Nhỏ Hạnh Phúc

Chương 37

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trình Hoa Trân nghe xong lời nói của con gái, nghĩ lại một chút cũng không phải không có lý, kỳ thật ai rất khó mặc kệ việc bản thân làm như thế nào đều dễ dàng bị người khác nghị luận, nhưng rồi lại muốn làm tất cả mọi người không có lời nào để nói, luôn là cho chính mình tròng lên gông xiềng vô hình, nhưng sinh hoạt ở chỗ này lại không thể không để ý ánh mắt của người khác, chính mình không sao cả nhưng luôn hy vọng con cái của mình không như vậy.

“Vậy làm thế nào mới tốt đây?” Trình Hoa Trân đúng thật là không hy vọng bọn nhỏ mà chính mình đặt ở đầu quả tim bị chỉ trích.

Lâm Thính Vãn lập tức nói, “Mẹ, chúng ta liền chờ đi, chính là không nóng nảy, dù sao con gái của mẹ mẹ còn không hiểu sao, về sau khẳng định có thể tìm được tốt nhất.”

Vì đánh mất ý tưởng sắp xếp xem mắt dày đặc của mẹ mình, Lâm Thính Vãn đều bắt đầu mèo khen mèo dài đuôi.

Đừng nói, Trình Hoa Trân còn rất vừa lòng, lời con gái nói quả thật nói trúng tâm lý của bà ấy, đúng rồi, con gái bà ấy tốt như vậy, xinh đẹp lại có công việc ổn định, mới không cần nóng nảy.

Sau khi tiễn mẹ mình ra ngoài Lâm Thính Vân nhịn không được giơ lên ngón cái về phía chị ba của mình, “Chị ba, chị quá lợi hại rồi, thế nhưng lừa gạt được cả mẹ.”

Trước kia trong lòng Lâm Thính Vân thì Lâm Thính Vãn chính là một khúc gỗ xinh đẹp, không nghĩ tới chị ba lại che giấu sâu như vậy, nói ra lời nói làm người tin phục tuyệt đối.

Lâm Thính Vãn đắc ý nhướng mày lên, nhận lời khen ngợi của em gái, “Đó là cần thiết, em cũng không nhìn xem chị ba của em là ai.”

Hiện tại Lâm Thính Vân chính là tuỳ tùng nhỏ của Lâm Thính Vãn, cô bé lập tức cười nói, “Đúng vậy, ai đều không bằng chị ba em, chị ba của em giỏi nhất.”



Lâm Thính Vãn cho cô bé một ánh mắt em nói đúng đấy, rồi cô mới chậm rãi nói “Khiêm tốn, khiêm tốn một chút.”

Nhưng mà ngày hôm sau Trình Hoa Trân liền phản ứng lại, đương nhiên bà ấy cũng tạm thời không vội vã sắp xếp cho con gái đi xem mắt, ngày mai chính là ngày kết hôn của Phùng Kiến Thiết cùng Lưu Phượng Chi, thế nào cũng phải qua ngày này đã rồi mới tính tiếp, miễn cho những người như Lưu Kim Hoa cảm thấy con gái bà ấy không tìm được người tốt, thấy Phùng Kiến Thiết kết hôn liền sốt ruột.

Gần đây Lưu Kim Hoa quá rêu rao, cả ngày lắc lư trước cửa, gặp người liền khoe khoang chính mình tìm được con rể tốt.

Lưu Kim Hoa vì làm mọi người hâm mộ nhà bà ta liền khen Phùng Kiến Thiết khen đến trên trời dưới đất, khi Trình Hoa Trân cùng Lâm Thính Vãn còn có người hàng xóm tan làm về nhà vừa lúc gặp gỡ bà ta lại ở cửa khoác lác, hai mẹ con Trình Hoa Trân không để ý tới, lập tức đi vào toà nhà.

Lúc này Lưu Kim Hoa lại không vội vàng tìm mắng, rốt cuộc bà ta chưa từng được lợi từ trong tay của Trình Hoa Trân, bà ta muốn chờ cho đến khi Lâm Thính Vãn gả cho người không bằng con rể của mình lại đi cười nhạo cũng không muộn, cho nên mỗi lần thấy Trình Hoa Trân bà ta cũng đều vòng qua.

Lúc này Lý Thuý Phân đi cùng hai mẹ con Trình Hoa Trân về nhà cũng không nhịn được hừ lạnh một tiếng: “Giả vờ cái gì chứ, cũng không xem con gái mình sống thành thế nào.”

Nói xong lại nhìn thoáng qua Lâm Thính Vãn nói, “Vẫn là Vãn Vãn của chúng ta thông minh, không nhảy vào hố lửa như nhà họ Phùng.”

Lâm Thính Vãn nghe được lời của Lý Thuý Phân có chút kinh ngạc, lẽ ra kết quả xử lý Phùng Thiết Kiến còn chưa ra tới, như thế nào lại nói nhà họ Phùng là hố lửa? Tên đó lại làm chuyện gì?
« Chương TrướcChương Tiếp »