Liên Chiến lại sợ vội vàng xua tay, tỏ vẻ không cần, anh ta mới không muốn đi tìm chết.
Một bữa cơm kết thúc trong tiếng cười ầm ĩ, chỉ có Cố Luật Hoài ăn bữa cơm còn ăn ra nhiệm vụ.
Lúc trở về thời gian còn sớm, Liên Chiến lại cùng Cố Luật Hoài đi đến nhà Lâm Tri Học một chuyến, nơi đóng quân những chiến sĩ đã kết hôn đều được phân nhà ở, chưa kết hôn thì toàn bộ là ký túc xá tập thể.
Nhà ở khẳng định tốt hơn ký túc xá, huống chi tay nghề nấu cơm của Hứa Yến còn tốt, Liên Chiến thích nhất chính là đi nhà Lâm Tri Học ăn trực.
Cố Luật Hoài thì tới không nhiều lắm, nhưng cũng sẽ tới, lúc này đây hai người từ phía Nam trở về, cũng mang theo chút đồ đạc phía Nam, cũng chuẩn bị cho Lâm Tri Học một phần.
Tuy rằng đồ vật không nhiều lắm nhưng Lâm Tri Học thích, là Trúc Diệp Thanh* nổi danh ở Tứ Xuyên.
*Trúc Diệp Thanh: là một loại thuộc họ trà xanh. Đây là sản phẩm nổi tiếng của Nga Mi Sơn, tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc.
Hứa Yến ngửi thấy hương trà thuần hậu vội vàng đun nước pha cho mọi người một ly, sau khi ngồi xuống Hứa Yến lại lấy từ trong ngực ra một phong thư thật dày đưa cho Lâm Tri Học, "Đây là thư của Vãn Vãn, hôm nay em gặp Tiểu Ngô ở đại đội thông tin, cậu ấy thuận đường đưa cho em.”
"Sao Vãn Vãn lại viết thư?" Lâm Tri Học sờ sờ phong thư, giấy viết thư cũng không ít, bình thường phương thức liên lạc với gia đình nhiều nhất thực ra là gọi điện thoại, đột nhiên viết thư gửi tới anh ấy không khỏi có chút khó hiểu.
Hứa Yến lắc đầu, suy đoán nói, "Đoán chừng là nói chuyện năm nay bọn họ sẽ cùng mẹ đến thăm chúng ta đi?"
Gọi điện thoại phí tiền, bình thường nói chuyện đều là nói những thứ quan trọng, nếu viết thư thì có rất nhiều chuyện có thể nói tỉ mỉ.
Lần trước Trình Hoa Trân gọi điện thoại nói rất nhiều năm không gặp con trai con dâu, dự định thừa dịp Lâm Thính Vãn thay đổi một công việc thoải mái một chút, đón năm mới sẽ mang theo ba anh em tới thăm bọn họ.
Liên Chiến vừa nghe là em gái của ông Lâm, còn muốn tới nơi đóng quân liền nhất thời hứng thú, đã sớm nghe nói em gái ông Lâm xinh đẹp, vội vàng lại gần lấy lòng nói, "Tri Học, em gái chúng ta muốn tới nơi đóng quân thăm gia đình à, lúc nào tới vậy, tôi lái xe đến nhà ga đón.”
Lâm Tri Học còn không biết tâm tư của Liên Chiến sao? Nhưng anh em về anh em, chủ ý đánh lên em gái của anh ấy, đó chính là muốn bị đánh, cho nên lạnh lùng trừng mắt nhìn Liên Chiến một cái, không khách khí mắng một câu, "Đi qua một bên.”
Cố Luật Hoài nhìn thoáng qua Lâm Tri Học thở hồng hộc không nói gì, bưng chung trà lên uống một ngụm nước trà lớn, kết quả thừa dịp Lâm Tri Học xé thư, Liên Chiến lại tiến tới trước mặt anh nhỏ giọng hỏi, "Ông Cố, cậu không tò mò em gái của ông Lâm sao?"
Là một cô gái xinh đẹp nha, người này gần thủy lâu như vậy tại sao lại không quấn lấy ông Lâm giới thiệu em gái cho mình? Anh ta thậm chí còn não bổ có phải thân thể ông Cố có vấn đề gì hay không.
Không ngờ Cố Luật Hoài lại không nói gì, chỉ uống trà.
Liên Chiến cảm thấy không thú vị, tiếp tục nhỏ giọng nói, "Vậy đến lúc đó tôi đi giúp ông Lâm đón em gái, cậu cũng không nên cướp với tôi nha."
Mẹ nó, cũng không phải là anh ta lòng dạ hẹp hòi, chỉ là bộ dáng này của Cố Luật Hoài, phàm là hơi mỉm cười một chút, chính mình đi cùng anh, những cô gái đó tuyệt đối sẽ không chú ý tới chính mình.
Nói xong, nhìn thấy Cố Luật Hoài không có phản ứng, anh ta còn tưởng rằng Cố Luật Hoài đồng ý, chỉ là trăm triệu lần không nghĩ tới, con sói đuôi to xảo trá này không chỉ cướp cơ hội anh ta đi đón Lâm Thính Vãn, còn cưới người về nhà.