Lúc này, ngoài ngàn dặm phương Bắc đã sớm tiến vào trời đông giá rét, trên trời rơi tuyết lớn như lông ngỗng, tuyết đọng trên mặt đất đã cao bằng bắp chân người.
Liếc mắt nhìn chung quanh đều trắng xóa một mảnh, tất cả sinh cơ cũng bị tuyết trắng bao trùm.
Nông trường 537 đóng quân trong tuyết trắng mênh mông bát ngát này.
Hôm nay trong nhà sư trưởng Tôn đặc biệt náo nhiệt, bởi vì con trai cả nhà ông ta kết hôn, niên đại như vậy sẽ không làm quá lớn, nhưng cũng mời người quen đến ăn bữa cơm đơn giản, chúc mừng đôi vợ chồng này sẽ sống thật hạnh phúc.
Liên Chiến và Cố Luật Hoài một đường từ phía Nam trở về chưa nghỉ ngơi và hồi phục đã tới trước, Liên Chiến còn bị thương trong lúc làm nhiệm vụ, khập khiễng cũng không ngăn được sự nhiệt tình đến uống rượu mừng của anh ta.
Vùng hoang dã phía Bắc này nổi danh có thỏ cũng có sói chính là không có cô gái nhỏ nào, nơi đóng quân hơn mấy trăm ngàn chiến sĩ chuyện kết hôn đều thành thứ xa xỉ, cho nên ai kết hôn đó là phải bị hâm mộ thật lâu.
Làm người độc thân đã rất lâu, anh ta yêu thích uống rượu mừng, chính mình không có đối tượng, nhìn người khác kết hôn cũng là vui vẻ.
Tuyết rơi liên tục mấy ngày, hai ngày trước Lâm Tri Học đã dẫn người đi tuần tra ở thôn bên cạnh, lúc tuần tra còn phát hiện có rất nhiều phòng ốc nhà đồng hương bởi vì không chịu nổi tuyết đọng dày đặc xuất hiện vết nứt nên sắp xếp bọn họ đến phòng ốc nơi đóng quân tạm thời nghỉ ngơi và hồi phục.
Bên kia là thời điểm thu hoạch vụ xuân dùng, hiện tại mùa đông cũng không có dùng, dùng đến thì an trí một chút, dự định đợi đến khi tuyết ngừng lại sẽ đi hỗ trợ sửa chữa phòng ở nhà đồng hương.
Tình huống bên này cùng rất nhiều nơi đóng quân cũng không giống nhau, hai mươi năm trước hơn một triệu chiến sĩ đóng quân ở bên này khai hoang mảnh đất hoang vu này, từ nông trường 531 đến hiện tại nông trường 537, đó đều là kho lúa của tổ quốc, tất cả những người đổ mồ hôi trên mảnh đất này cũng không có rời đi.
Nhưng mùa đông bên này điều kiện ác liệt dài dằng dặc, hơi không cẩn thận sẽ có nguy cơ bị tập kích bởi bầy sói hoặc gấu nâu, vì thế chiến sĩ nơi đóng quân vào mùa đông càng tăng cường tuần tra, bảo đảm an toàn cho thôn dân xung quanh nông trường nơi đóng quân.
Lâm Tri Học trở về còn chưa kịp tháo xuống một thân gió tuyết cũng chạy tới, trên đường tình cờ gặp Cố Luật Hoài và Liên Chiến.
“Ông Lâm." Liên Chiến vẫy tay với Lâm Tri Học.
Lâm Tri Học bước nhanh về phía hai người họ, anh ấy và Cố Luật Hoài là bạn học ở trường quân đội, tình cảm luôn luôn không tệ, "Luật Hoài, nhiệm vụ vẫn thuận lợi chứ?"
Cố Luật Hoài gật đầu, "Rất thuận lợi.”
“Không bị thương chứ?”
“Không.”
Liên Chiến bị bỏ qua một bên nhanh chóng chen vào giữa hai người nói, "Này này này, kém không nhiều lắm, người bị thương ở chỗ này.”
Lúc này, Lâm Tri Học mới nhìn thoáng qua chân của Liên Chiến hỏi, "Sao cậu lại bị thương ở chân?”
Ánh mắt của Cố Luật Hoài giật giật, Lâm Tri Học lập tức hiểu ý bạn học cũ.
"Lại theo đuổi cô gái nào đó mà ngã gãy chân à?"
Liên Chiến: "......”
Lại nói tiếp có chút mất mặt, trước kia Liên Chiến thích một cô gái, muốn lên núi hái hoa cho cô gái đó, kết quả hoa không hái được, chân còn bị ngã bị thương, càng tức giận chính là cô gái kia gả cho người khác.
Tóm lại là một chuyện có chút chua xót lại lộ ra chút buồn cười, không nghĩ tới lúc này đây đi phía Nam làm nhiệm vụ, Liên Chiến lại gặp lại cô gái kia, nhìn người khác đều ôm hai đứa con, anh ta cũng hoàn toàn chết tâm.