Chương 25

Phần lớn mọi người đều khinh thường việc sử dụng thủ đoạn bỉ ổi này, cho nên đối với Lưu Kim Hoa không có sắc mặt tốt.

Đương nhiên cũng có người ủng hộ Lưu Kim Hoa, cảm thấy nhà họ Lâm có lý không buông tha, không phải chỉ nói vài câu sao còn không thuận theo không buông tha, cho nên đứng ở trước mặt Lưu Kim Hoa nói, "Chị Kim Hoa, chị đừng để ý tới những người đó, không phải là muốn nịnh bợ nhà ông Lâm sao? Còn tưởng rằng nịnh bợ bọn họ thì con trai nhà mình sẽ có cơ hội, cũng không nhìn điều kiện nhà mình một chút đi.”

Lưu Kim Hoa mới không phản ứng, bà ta nổi tiếng ở tòa nhà công nhân viên chức có da mặt dày, hơn nữa lúc này trong lòng bà ta đang kìm nén một chuyện lớn, căn bản không thèm để ý người bên cạnh nói cái gì, về sau chờ con gái bà ta gả cho Phùng Kiến Thiết, những người này liền chờ hối hận đi thôi.

Mà đoàn người nhà họ Phùng bên này vào nhà, Phùng Triệu Sâm lập tức tỏ rõ ý đồ đến đây, vốn dĩ là muốn Phùng Kiến Thiết giáp mặt xin lỗi Lâm Thính Vãn, nhưng bị Lâm Thành An và Trình Hoa Trân từ chối.

Nói thật ra suy nghĩ của vợ chồng bọn họ chính là có thể không nói lời nào cũng đừng nói, miễn cho lại có thêm chuyện khác, cho nên bọn họ đại biểu con gái tiếp nhận phần áy náy này.

Triệu Quế Cầm là phản ứng nhanh nhất, bà ta mới không muốn nói xin lỗi với một con nhóc, không gặp càng tốt.

Như thế hai nhà cũng không nói những thứ hư đầu não kia, xin lỗi xin lỗi, tiếp nhận tiếp nhận, cuối cùng do Phùng Triệu Sâm làm người hòa giải, không chỉ có đưa lên bánh quy đóng hộp, lại để cho anh trai chị dâu mình cầm năm mươi đồng tiền, nói là bù đắp mấy ngày nay cháu trai mình mang đến quấy rầy cho người nhà họ Lâm.

Phùng Triệu Sâm người này là như thế nào cũng sẽ không cùng nhà họ Lâm sinh ra ngăn cách, cho nên ra tay đó là thập phần khẳng khái, đương nhiên chủ yếu tiền này cũng không phải chính mình ra.



Vốn dĩ trước kia ông ta đối với người nhà họ Lâm còn chưa thân thiện như vậy, sau lại biết được con trai cả nhà họ Lâm ở bộ đội, hiện tại lên làm đoàn trưởng, chiến hữu của anh ấy còn đang làm việc cho chính phủ ở huyện Long An, đối với nhà họ Lâm tự nhiên là không giống nhau, trong nhiệt tình còn lộ ra một chút nịnh bợ.

Hai vợ chồng Lâm Thành An cũng không biết trong lòng Phùng Triệu Sâm còn có ý nghĩ này, vốn dĩ còn trì hoãn một chút, kết quả Phùng Triệu Sâm sống chết đều phải cho, cũng liền tiếp nhận, dù sao đây cũng là nên được, đây coi như là bồi thường cho con gái.

Có Phùng Triệu Sâm cái này người hoà giải, chuyện này cũng coi như vậy chuyện quá khứ, ông ta cũng nhiều lần cam đoan với nhà họ Lâm, về sau cháu trai của mình khẳng định không tới quấy rầy Lâm Thính Vãn nữa.

Trình Hoa Trân cũng không khách sáo với bọn họ, liền cùng chồng đứng dậy tiễn khách.

Lâm Thính Vãn ở trong phòng ngủ, ba chị em một cái ngồi ở trên ghế gỗ, hai cái ngồi ở mép giường còn đang nhỏ giọng thì thầm thảo luận cái gì đó.

"Chị Ba, Phùng Kiến Thiết tại sao lại muốn quấn lấy chị vậy?" Lâm Tri Văn vẫn không hiểu lắm, hình như anh ta chỉ gặp chị ba một lần, nhớ lần đó cậu ấy cũng đi, lúc ấy chị ba còn không thích nói chuyện như bây giờ.

Lúc hai bên giới thiệu, bởi vì bộ dạng của Phùng Kiến Thiết coi như không có trở ngại, nói chuyện cũng có vài phần hài hước, có thể nhìn ra được chị ba đối với anh ta rất có hảo cảm.