- 🏠 Home
- Đô Thị
- Cận Đại
- Thập Niên 70: Cuộc Sống Nhỏ Hạnh Phúc
- Chương 18
Thập Niên 70: Cuộc Sống Nhỏ Hạnh Phúc
Chương 18
“Có chuyện gì vậy?" Lâm Thính Vãn hỏi.
Lâm Thính Vân cũng cảm thấy hứng thú, lập tức ngồi dậy hai tay nâng mặt, vẻ mặt tò mò nhìn chằm chằm Lâm Tri Văn: "Anh tư, anh phát hiện chuyện gì?"
Lâm Tri Văn liền đem chuyện nhìn thấy Phùng Kiến Thiết lấy đồ đạc trong kho của Cung Tiêu Xã cho Lâm Thính Vãn nghe.
Nghe em trai nói như vậy Lâm Thính Vãn liền nhớ tới, căn cứ vào nội dung trong sách Phùng Kiến Thiết quả thật lên chức vụ tiếp theo liền vớt không ít đồ của Cung Tiêu Xã, cầm những thứ này vì sau này trải không ít lộ cho anh ta kinh doanh.
Lâm Thính Vãn nhíu mày suy nghĩ một chút, ngẩng đầu nhìn ánh mắt hưng phấn của Lâm Thính Vân, sợ cô nhóc này đêm nay ngủ không yên, lại cảm thấy chuyện này mình có thể giải quyết, liền nói: "Chuyện này chúng ta đừng quan tâm.”
Lâm Tri Văn nghe chị ba nói như vậy, cũng không lên tiếng, liếc mắt nhìn em gái rồi đi ngủ.
Ngược lại Lâm Thính Vân bất mãn nói, "Chị ba, chị cứ như vậy buông tha anh ta sao?"
Cô bé nhớ rõ lúc Phùng Kiến Thiết muốn xem mắt chị ba, em gái Phùng còn ngăn cản mình lại nói ‘Anh trai tao là tổ trưởng tổ mua sắm của Cung Tiêu Xã, chị của mày bất quá chỉ là một nữ công nhân ở nhà máy, căn bản không xứng với anh trai tao.’
Hừ, thật sự là buồn cười, chị của cô bé là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, căn bản chướng mắt anh trai Phùng lùn như bí đỏ, bây giờ còn dám trộm đồ vật của Cung Tiêu Xã, loại người xấu này mới là không xứng với chị gái của mình.
Lâm Thính Vãn đương nhiên sẽ không buông tha như vậy, nhưng mà chuyện này sẽ không thích hợp cho em trai em gái tham dự, không trả lời chỉ là kéo chăn qua trực tiếp nằm xuống, lúc quay đầu lại còn thấy Lâm Thính Vân thở phì phò nhìn mình, nhịn không được cười nói, "Không phải em nói ngày mai phải dậy sớm học thuộc bài sao? Hiện tại không ngủ mai làm sao mà dậy được?”
Lâm Thính Vân vừa nghĩ tới học thuộc bài, giáo viên còn muốn kiểm tra, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời suy sụp xuống, sau đó bọc chăn xoay người đi ngủ, dự định ngày mai trở về lại nói chuyện rõ ràng với chị gái, đối với người đáng ghét cũng không thể mềm lòng, lỡ như anh ta lại lì lợm la liếʍ chị gái thì sao?
Kết quả suy nghĩ không đến hai phút liền đi ngủ, Lâm Thính Vãn nghe được tiếng hô hấp đều đều của em gái lại mò mẫm lên, lấy đèn pin ra, mới từ trong tủ tìm ra giấy bút, còn chưa bắt đầu viết cửa gỗ lại truyền đến tiếng gõ nhẹ nhàng.
Thì ra là Lâm Tri Văn lại tới nữa, lúc tới đồng thời còn cầm một phong thư tố cáo đã viết xong cho Lâm Thính Vãn, "Chị ba, để phòng ngừa em còn dùng tay trái viết, cho dù bị phát hiện cũng không đoán được là ai."
Cậu ấy có một bản lĩnh hết sức xuất sắc, chính là đều có thể viết chữ bằng tay trái tay phải, hơn nữa viết hoàn toàn khác nhau, cũng chưa từng có ai xem qua chữ viết cậu ấy viết bằng tay trái như thế nào, cho dù là em gái cùng lớn lên cũng không biết.
Lâm Thính Vãn:...
Giật mình sửng sốt hai giây, nhìn bộ dáng lạnh nhạt như trước của em trai, đèn pin chiếu ánh sáng xuống ánh mắt trong suốt của cậu ấy, sắc mặt bình tĩnh, ngữ khí nhàn nhạt, còn không tới mười lăm tuổi liền có dũng có mưu, nhưng là em trai tốt như vậy lại bởi vì nguyên chủ, đi làm ở công ty Phùng Kiến Thiết, giúp cái gọi là anh rể đi đòi nợ bị người ta đánh gãy chân.
Đối với nguyên do trong đó Lâm Thính Vãn cũng không rõ ràng lắm, bởi vì nội dung cốt truyện trong sách đều là sơ lược qua, chủ yếu vẫn là vì làm nổi bật sự trượng nghĩa của em trai, trợ giúp chị gái đau khổ vì tình này, hết thảy đều cam tâm tình nguyện.
Lúc đọc sách Lâm Thính Vãn vô cùng cảm động, có người nhà như vậy nếu là cô, sao có thể bỏ được mà cô phụ?
Được rồi, hiện tại đây đều là người nhà của cô, tâm tư của cô có chút kích động, quyết định phải bảo vệ người nhà của mình thật tốt, kiên quyết sẽ không để cho bọn họ vì mình mà trả giá thê thảm nữa, cô tiếp nhận thư tố cáo nhìn Lâm Tri Văn, đưa tay sờ đầu em trai một lòng vì mình, khuôn mặt ngây ngô non nớt kia tương lai sẽ trưởng thành bộ dáng người lớn, sẽ trở thành người thông minh có thể làm.
Kỳ thật giấc mộng của em trai là giống như anh cả, làm một quân nhân bảo vệ quốc gia, nhưng vì chị gái cậu ấy mới buông tha, lúc này đây cô hy vọng em trai có thể giống như chim ưng bay lượn trên bầu trời của mình.
“Tri Văn, chị ba cám ơn em.”
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Cận Đại
- Thập Niên 70: Cuộc Sống Nhỏ Hạnh Phúc
- Chương 18