Chương 11

Người một nhà hùng hùng hổ hổ chạy tới mới phát hiện là mẹ Phùng Kiến Thiết mang theo Phùng Kiến Thiết ở nhà ông bà nội Lâm.

Nguyên lai vẫn là nói chuyện của Lâm Thính Vãn và Phùng Kiến Thiết, nhà họ Phùng nói bọn họ đối với Lâm Thính Vãn rất hài lòng, cũng không biết chuyện gì xảy ra, lúc trước còn rất tốt, cũng chưa nói hai câu, nhà họ Lâm liền không đồng ý, ý tứ của mẹ con nhà họ Phùng chính là muốn hỏi một chút rốt cuộc chuyện gì xảy ra, "Đồng chí Lâm cũng tới rồi, tôi là người ngay thẳng cũng sẽ không quanh co lòng vòng, tôi chính là sợ tôi nói câu gì đó không tốt, để cho các người đa tâm, nhà chúng ta cùng Kiến Thiết rất hài lòng Tiểu Vãn, cũng không muốn để cho hai đứa nhỏ bỏ lỡ một đoạn nhân duyên tốt."

Ông bà nội Lâm tuy rằng trọng nam khinh nữ, nhưng chuyện đại sự vẫn là không nên làm hỏng việc, đối với người đột nhiên tìm tới cửa có chút không hiểu, trực tiếp đem con trai con dâu đều gọi tới, nghe thấy mẹ Phùng nói như vậy, cũng không có xuất ra thái độ của trưởng bối, mà là hỏi thăm con trai cùng con dâu, đây là chuyện gì xảy ra.

Lâm Thành An không nghĩ tới Phùng Kiến Thiết còn có chiêu này, lúc này liền không có sắc mặt tốt, mấy câu liền đem chuyện này nói rõ ràng.

Ông bà nội Lâm vừa nghe, liền biết đây không phải là đơn phương muốn quấn quít lấy cháu gái nhà mình, phá hư thanh danh của cháu gái mình sao? Cái này không thể được, tiếp theo liền lớn tiếng chỉ trích hai mẹ con Phùng Kiến Thiết vài câu, chuyện kế tiếp tự nhiên cũng không muốn tham gia, giao cho con trai và con dâu tự mình xử lý.

Hai mẹ con nhà họ Phùng không nghĩ tới ở chỗ này lại đυ.ng phải một mũi tro bụi, lúc trở về mẹ Phùng còn đang oán giận con trai, "Kiến Thiết không phải mẹ nói con, liền công việc hiện tại của con, điều kiện nhà chúng ta tìm người như thế nào đều không được? Làm gì nhất định phải tìm nhà họ Lâm?"

Lâm Thính Vãn là đẹp mắt, nhưng vừa nhìn chính là cái không dễ đắn đo, về sau vào cửa không chừng nháo ra chuyện xấu gì đó, hơn nữa hiện tại con trai một lòng đều ở trên người Lâm Thính Vãn. Sau này vào cửa, người làm mẹ chồng này như bà ta cũng không dễ làm.

Phùng Kiến Thiết lại không nói gì, không hiểu vì sao Lâm Thính Vãn đột nhiên từ chối chính mình, rõ ràng trước kia...

Bên tai toàn là tiếng mẹ mình oán giận, Phùng Kiến Thiết nghĩ đến tương lai liền lạnh lùng nói, "Mẹ, nếu mẹ muốn nhà chúng ta sau này có cuộc sống tốt hơn, liền nhất định phải giúp con đem Lâm Thính Vãn cưới về nhà."

Về sau anh ta không chỉ dựa vào Lâm Thính Vãn chiếu cố trong nhà, các mối quan hệ của anh cả nhà họ Lâm còn có thể trở thành trợ lực cho chính mình thành công, hơn nữa phóng tầm mắt ở toà nhà công nhân viên chức cũng chỉ có bộ dáng của Lâm Thính Vãn còn có thể xứng với chính mình, hiện tại chính mình lại biết tương lai phát triển, vậy chính mình nhất định sẽ thành công hơn kiếp trước, cho nên hôn sự này nhất định phải thành.

Mẹ Phùng thấy con trai kiên trì tuy rằng oán giận, khẳng định cũng là dốc hết toàn lực đi lấy lòng nhà họ Lâm, ai bảo con trai mình thích đâu, đều nói con trai là của nợ, thật đúng là.

Bên này, ba người Lâm Thính Vãn, Lâm Thính Vân và Lâm Tri Văn cũng không theo cha mẹ vào nhà ông bà nội, bởi vì ở ngoài sân liền nhìn thấy Phùng Kiến Thiết, nghĩ cũng không phải chuyện tốt gì, nên cũng không vào.



Không nghĩ tới anh ta còn đem chủ ý đánh tới ông bà nội bên này.

Lâm Thính Vân thấy người rời đi, liền mắng một câu: "Sao người này giống thuốc dán da chó vậy, còn vứt không xong?”

Lâm Thính Vãn cũng muốn nói, còn có vừa rồi các cô ở ngoài sân nghe được những lời kia, quả thực so với ông chủ bốc phét với công nhân của mình còn lớn hơn.

Nói cho cùng còn không phải muốn lừa dối mình đi qua làm bảo mẫu miễn phí cho nhà anh ta, Lâm Thính Vãn không biết Phùng Kiến Thiết đối với mình vì sao cứ cố chấp như vậy, nhưng mà mặc kệ là nguyên nhân gì, nhất định phải cho người này một chút giáo huấn.

"Các em nói xem chúng ta hung hăng đánh anh ta một trận, anh ta có phải hay không cũng không dám tới cửa?"

Lâm Thính Vân còn tưởng rằng chị ba sẽ yếu đuối bị dọa giống như trước, không nghĩ tới chị ba vừa mở miệng chính là một đề nghị như vậy, đương nhiên giơ hai tay tán thành.

“Đi, bây giờ chúng ta đánh tới nhà bọn họ." Lâm Thính Vân nóng nảy đã bắt đầu xoa tay.

Lâm Tri Văn vội vàng giữ chặt em gái mình nói, "Em tới nhà bọn họ như vậy không thể được.”

"Vậy phải như thế nào?"

Lâm Thính Vãn nhìn em trai em gái một cái, "Tròng bao tải đi."

Ánh mắt của Lâm Tri Văn và Lâm Thính Vân nhìn Lâm Thính Vãn lập tức trở nên tràn ngập sùng bái, dù sao tròng bao tải đánh người là chuyện vô cùng kích động, huống hồ đề nghị này còn là chị ba giống như tiên nữ đưa ra, tiên nữ đánh người, kí©h thí©ɧ!

Không nói nữa, lập tức về nhà tìm bao tải.