Editor: HannahNghe thấy tên Triệu Dược Tiến, Lâm Đào theo phản xạ liền cau mày lại.Lâm Tuệ không nói thì không sao, nhưng khi nói ra rồi, thì cô thực sự không thể hiểu được tại sao Lâm Tuệ lại có thể thích một người như Triệu Dược Tiến như vậy được chứ.
Hắn ta ỷ vào có người cha là phó trưởng xưởng, liền ở trong xưởng cư xử ngang ngược, lộng hành đủ trò.
Hơn nữa, hắn ta lại còn rất tự kiêu nữa chứ, lúc nào cũng nghĩ rằng ai ai cũng phải thích hắn ta, thật sự là quá nực cười rồi.Sự tình xảy ra trong ngày hôm nay Lâm Đào cũng không muốn nhiều lời nữa, nhưng Lâm Tuệ lại cứ một mực truy vấn cô, còn nói là cô không có khả năng không thích loại người như Triệu Dược Tiến, vì cảm thấy quá phiền phức cho nên Lâm Đào trực tiếp mặc kệ Lâm Tuệ mà tiếp tục đi nấu ăn.Có một số cách để chế biến hương xuân(*) và cách mà được mọi người biết đến nhiều nhất chính là hương xuân xào trứng gà.
Tuy nhiên Lâm Đào lại cảm thấy món hương xuân được tạo ra theo cách ấy không những không ngon mà còn có mùi lạ, cho nên cô đã chọn làm món càn (**) ớt cay xào hương xuân*: Hương xuân (tên khoa học là Toona sinensis) hay còn gọi là tông dù, mạy sao, xoan hôi.
Cây hương xuân hiện đang được người dân thành phố ở Trung Quốc cực kỳ yêu thích.
Ở một số nơi, giá của nó có thể đắt hơn cả thịt, lên tới khoảng 100 tệ trên 0.5 kg (khoảng 345.000 VNĐ).**: Càn là một hóa chất có tác dụng khiến cho ớt có vị cay và nóng hơn so với bình thường.Càn ớt cay được đập dập thành từng miếng nhỏ bằng một cái cối, hương xuân thì trùng sơ qua nước sôi rồi đem đi xào lên, món ăn sau đó sẽ có mùi vị đặc biệt thơm.Mỗi lần cô làm món này cho bữa cơm, thì khẳng định là ba của cô có thể ăn nhiều thêm một bát cơm so với ngày thường.Lâm Tuệ vẫn còn đứng ở cửa của nhà bếp một hồi lâu, mãi sau đó mới không cam tâm mà quay gót rời đi, nhưng lúc rời đi miệng vẫn còn lẩm bẩm, nói: “Chuyện này không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, mọi chuyện tại sao lại có thể như vậy được……”Trong lòng của Lâm Tuệ hiện giờ cảm thấy rất bực bội, bởi vì những điều mà cô ta nắm chắc ở trong lòng bàn tay lại không xảy ra như theo suy nghĩ ban đầu của cô ta.Cô ta không hiểu rốt cuộc là đã có chuyện sai sót nào xảy ra, tại sao Lâm Đào lại có thể nói rằng bản thân vẫn còn chưa tìm được người thích hợp cơ chứ? Chẳng lẽ tên lưu manh Triệu Dược Tiến kia lại không thích Lâm Đào hay sao?Nhìn vào gương mặt của chính mình, Lâm Tuệ sờ sờ vài cái, tuy rằng cô ta cũng không tình nguyện thừa nhận, nhưng không thể không thừa nhận rằng dung mạo của Lâm Đào khi càng lớn lên thì lại càng xinh đẹp bội phần, so với cô ta thì xác thực là đẹp hơn rất nhiều lần, có thể nói là ở làng trên xóm dưới, Lâm Đào chính xác là một cô gái nhỏ lớn lên xinh đẹp nhất vùng.Nếu như không phải bởi vì thân phận quan tài tử của cô, chỉ sợ rằng mấy năm nay ngạch cửa ở trong nhà đều đã bị những sính lễ cầu hôn do mấy người thanh niên trai tráng, trẻ tuổi độc thân đến từ khắp nơi mang đến đè cho vỡ vụn rồi.Nhưng loại người như tên Triệu Dược Tiến kia, thì hẳn là sẽ không cần để ý đến loại chuyện này mới đúng.Khi bà nội Lâm nhìn thấy Lâm Tuệ từ phòng con thứ hai quay trở lại, mặc dù bà ta cũng không hay quan tâm gì mấy đến đứa cháu gái nhỏ này, nhưng suy nghĩ muốn hỏi lại cứ loanh quanh luẩn quẩn ở trên đỉnh đầu của bà ta, nhẫn nhịn được một lúc, đến cuối cùng thì cũng vẫn là không nhịn được mà hỏi Lâm Tuệ mấy câu: "Như thế nào rồi? Con bé ấy nói như thế nào vậy?Lâm Tuệ do dự trong chốc lát, sau đó thì ủ rũ, khẽ lắc lắc đầu, nói: “Con bé nó nói là vẫn không có tìm được một người thích hợp.”Bà Lâm nghe xong thì ngay lập tức liền quay mặt đi nhổ một bãi nước bọt, mang theo giọng điệu chán ghét và pha thêm chút khinh bỉ, nói : “Phi! Không có người thích hợp với con nhóc ấy hay sao? Những người làm ở trong xưởng máy móc kia tất cả đều là nhân tài của cái vùng này, chẳng nhẽ lại không có lấy một người thích hợp với con nhóc ấy hay sao? Con nhóc ấy tuy là quan tài tử, nhưng lòng tự trọng thì lại cao vô cùng.
Cứ để rồi xem, ta sẽ chờ con nhóc ấy có thể tìm được một người thích hợp cho bản thân ở đâu, ở tận phương trời nào.".