Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thập Niên 70: Cuộc Sống Gia Đình Sau Khi Ly Hôn

Chương 50: Hâm Mộ 5

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khương Vân suy nghĩ một chút, tỏ vẻ còn có thể trồng được một ít.

Linh tuyền này có hiệu quả rất thần kỳ đối với thực vật, nhưng lại bị hạn chế bởi hoàn cảnh thế giới xung quanh.

Ví dụ như có thế giới có thể trực tiếp làm thực vật trưởng thành, thậm chí còn thúc đẩy linh dược trong nhiều năm.

Nhưng trước mắt ở thế giới này cũng không có hiệu quả thần kỳ như vậy.

Cô còn nghiệm ra được rằng, nếu như kiên trì pha loãng linh tuyền thì lúc tưới lên những loại rau dưa này vẫn giữ nguyên được vẻ xanh tươi mềm mượt của nó mà không bị héo rũ.

Nếu như ngừng tưới trong một thời gian, rau dưa sẽ lại sinh trưởng dựa theo quy luật của tự nhiên, mà chờ sau khi thực vật bước vào giai đoạn kế tiếp lại dùng linh tuyền đi tưới sẽ thúc đẩy được quá trình trưởng thành và duy trì trạng thái hơn. Ví dụ như khi thực vật nở hoa có thể thúc đẩy thời kỳ hoa nở, cứ thế lặp lại mãi cho đến khi cây trái trưởng thành.

Đương nhiên trong toàn bộ chu kỳ sinh sản, nó sẽ được rút ngắn rất nhiều so với cây sinh thái thực vật ban đầu.

Đại đội trưởng: "Một ít đất là cũng đủ rồi, năm nay tôi sẽ tặng một ít cho huyện Cách uỷ hội nếm thử. Nếu như bọn họ thích thì thường xuyên gửi xuống đưa tới nhà ăn. Năm nay chỉ có chút hạt giống, năm sau sẽ nhiều loại hơn."

Từng nhà người dân bản địa đều không rời được hành tỏi, đặc biệt là hành tây mỗi ngày đều ăn đến, cũng giống như ăn ớt cay mỗi người đều ăn ớt cay không giống nhau, ăn với cơm là vũ khí sắc bén nhất.

Vì thế, cứ như vậy không lâu sau, lữ đoàn Hồng Phong đã giao cho Khương Vân nhiệm vụ rất vinh quang đó chính là đào tạo ra một giống hành tây mới. Đồng thời lữ đoàn còn đặc biệt vẽ ra ba điểm căn cứ mới để cho Khương Vân ươm giống, muốn phân gia súc chỉ cần trực tiếp nói với đội trưởng đội sản xuất là được.

Trịnh Tất Thần nhìn một chút, các người hiệu suất cao (qua loa) quá.

Nhưng mà nghĩ lại từ trước tới nay đội sản xuất ở nông thôn đều như vậy, ví dụ như bọn họ cảm thấy năm nay nên cấp cho nhóm xã viên dầu ăn thì chia ngay, sẽ quyết định nhiều loại đậu phộng, năm sau muốn phân phát bông vải thì sẽ quyết định nhiều loại bông vải.

Ừm, nhất định lần này đại đội trưởng muốn cho mọi người đều theo ông cùng nhau ăn hành rồi!

Chẳng mấy chốc, Tiểu Hải đã nhóm lửa xong, Tiểu Hà bóc tỏi, Khương Vân hạ nước sủi cảo, không bao lâu hai lót sủi cảo được vớt ra ngoài.



Lúc này bột lúa mì vẫn chưa được trắng như đời sau, nhưng so với những lương thực phụ (*) sẫm màu, đối với người bình thường như vậy cũng coi như trắng như tuyết.

(*) Lương thực phụ: Gồm nhiều loại như ngô, khoai, sắn, đậu...

Vỏ bánh trắng như tuyết vẫn toả ra khí nóng hôi hổi, chịu đựng nóng cắn một miếng nhỏ, nước nóng tươi ngon lập tực chảy vào trong miệng, vừa nóng nhưng cũng rất thơm ngon. Hành lá xanh biếc, cùng cải trắng xanh nhạt trông mới đáng yêu làm sao, nhai vào trong miệng, mùi vị thơm ngon làm cho tinh thần người ta cảm thấy vui sướиɠ.

Rất nhiều người thích ăn đồ giòn rụm, nghe thấy âm thanh giòn rụm người bên cạnh đang nhìn cũng làm bản thân ngửi thấy thơm phức.

Tuy rằng trong nhà chỉ có năm cân bột mì nhưng Khương Vân lại không bủn xỉn chút nào, cô lấy tất cả để bao sủi cảo để cho mọi người ăn no căng bụng.

Bí thư Tống cùng đại đội trưởng đều đã ăn no những vẫn không dừng đũa vẫn muốn ăn thêm một ít, cuối cùng bọn họ còn lén nới lỏng lưng quần, chọc cho ông Phúc ghé thẳng mắt mà nhìn.

Bí thư Tống: Cái ông già này lại bắt đầu thiên vị con gái cùng hai cháu trai của mình rồi, đúng là giao tình nhiều năm cuối cùng cũng chỉ hoà tan giống như đá băng trên sông chỉ trong ba tháng!

Chờ tới khi đám người ông Phúc đi rồi, Khương Vân đóng cửa sân lại, đưa con trai cùng đi đun nước kỳ cọ ngâm chân, sau đó lại đi tới giường đất.

Ba mẹ con nằm trên chiếc giường đất rộng lớn, phía dưới là cây cỏ lúa mì mềm mại, chiếc chăn bông tản ra mùi hương của ánh nắng mặt trời, hơi thở thơm mát của cỏ cây nảy mầm phiêu lãng tiến vào từ cửa sổ.

Vừa thoải mái lại an tâm.

Bọn họ nói không được mấy câu lại chìm vào giấc mộng đẹp nồng say, con mèo đen ghé vào cửa sổ trên đỉnh đầu bọn họ, phát ra tiếng thở nhè nhẹ.

Vào đêm khuya ánh sao sáng lấp lánh.

Một chút ánh sáng nhập vào trong cơ thể theo hô hấp thong thả tiến vào, giống như đang được đắm chìm trong ánh sáng thánh khiết.
« Chương TrướcChương Tiếp »