Chương 32: Nuôi Gà 2

Tiểu Hà với Tiểu Hà nhìn qua, hai anh em vụиɠ ŧяộʍ liếc mắt đắc ý.

Có điều vừa nghĩ tới Tống Chiêm Cường lại đạp Tiểu Dã xuống sông thì hai anh em bọn họ rất tức giận, trong lòng hung hăng ghim lại Tống Chiêm Cường.

Khương Vân với Vương Thúy Hoa hàn huyên vài viện nhà, cửa hàng chăn chuẩn bị ngủ.

Lúc này bên ngoài truyền tới âm thanh náo loạn, vợ Tống Chiêm Quân ở trong sân đuổi gà: "Mẹ, con này ấp gà không được, đã lâu không đẻ trứng, ấp một rổ thì chạy điên, làm mấy con khác cũng không được yên."

Nga Đản với Áp Đản vừa nghe xong hăng hái hẳn lên: "Mau gϊếŧ rồi ăn đi!"

Khương Vân nghe thấy động tĩnh thì đi theo Vương Thúy Hoa đi hỗ trợ bắt gà, Tiểu Hải với Tiểu Hà cùng hai anh em Đản Đản chen chúc trên cửa sổ nỗ lực la ra bên ngoài.

Con gà kia giống như bị điên bay loạn, vài người cũng không bắt được, Vương Thúy Hoa mệt mỏi vì thế mà sinh ra ý nghĩa ác độc: "Xem tao bắt được mày thì mày chết!"

Cuối cùng Khương Vân thấm vào lòng bàn tay một ít nước linh tuyền, cô lấy tay đến sát con gà kia con gà kia lập tức bay đến, hai đứa bé đều sợ hô tô bảo vệ Khương Vân.

Con gà kia nếm được nước linh tuyền lập tức si mê đuổi theo Khương Vân kêu cục ta cục tác.

Vương Thúy Hoa và Trương Ái Anh đều sửng sốt, chuyện gì thế này?

Khương Vân mang con gà mái kia đến ổ gà, cô khen thưởng cho nó uống một ngụm nước linh tuyền cho nó vào giấc ngủ an tĩnh.

Bốn đứa bé trong phòng hoan hô.

Vương Thúy Hoa nói thầm muốn gϊếŧ gà mái kia nhưng lại có chút luyến tiếc, con dâu thứ hai mang thai qua mấy tháng nữa sẽ sinh đến lúc đó cô ấy ở cữ, bà ấy cảm thấy để nó lại đẻ trứng mấy tháng cũng không quá thiệt.

Tâm trạng Khương Vân khẽ động, cô cười nói: "Bác gái, nếu không cháu giúp bác nuôi con gà mái này một thời gian, cố gắng đẻ mấy quả trứng chờ chị dâu ở cữ thì trả lại."



Vương Thúy Hoa vội vàng giơ tay từ chối, không ngại mà nói Khương Vân ngốc: "Nó lại không đẻ trứng, cháu nuôi nó để làm gì?"

Khương Vân cũng rất tự tin, nước linh tuyền của cô có thể làm cho bò càng nhiều sữa, chất lượng cũng tốt hơn một chút thì cũng có thể để gà đẻ trứng.

Dinh dưỡng của gà không theo kịp lại ấp trứng nên chịu thiệt thòi dựa vào tình huống là sẽ không đẻ trứng.

Nếu như dùng nước linh tuyền nuôi thì vẫn có thể.

Thấy cô kiên trì muốn thử một chút, Vương Thúy Hoa đồng ý lại không muốn Khương Vân thiệt thòi nên bà cho cô một con gà ba ngày để một quả trứng để cô nuôi, trứng đẻ được thì Khương Vân tự mình giữ.

Khương Vân: "Trứng gà đẻ kia cháu muốn trả lại cho bác gái." Nhiều thì cô mới giữ lại.

Vợ Tống Chiêm Quân Trương Ái Anh nói: "Nếu như vẫn còn đẻ được trứng gà, chúng ta cũng phải cho nó ăn lương thực."

Bình thường cho gà ăn đều là lúa mì, ngũ cốc vụn, hạt cao lương,... Có điều chờ trời ấm áp hơn, sâu nhiều gá mái cũng có thể tự mình kiếm thức ăn.

Tất nhiên Khương Vân không muốn lấy lương thực nhà họ, mùa đông cần ăn lương thực, đến khi đó sẽ trả lại cho bọn họ, nó hiện tại chỉ cần ăn rau trộn với nước linh tuyền lại thêm bột khoai lang là được.

Vương Thúy Hoa suy nghĩ một chút thì đồng ý, thế nhưng vẫn cho Khương Vân một gáo to lương thực.

Sáng sớm hôm sau Khương Vân cùng hai đứa bé thức dậy, tạm biệt Vương Thúy Hoa.

Bọn họ ngủ ở đây rồi về nhà làm cơm.

Vương Thúy Hoa cùng con dâu cả muốn bọn họ ăn chung, dù sao cũng chỉ ở có mấy ngày, chờ giường khô ráo thì không đến nữa.

Có điều Khương Vân nhìn ra được con dâu hai của Vương Thúy Hoa không vui, nói chuyện kỳ quái, cô đương nhiên sẽ không đồng ý, tránh tranh chấp.

Khương Vân mang theo con gà mái đó, hai đứa bé mỗi người cầm một bên con gà.



Đi ra ngõ được một lúc, Tiểu Hải thấy mèo mun đứng trên nóc nhà lặng lẽ nhìn bọn họ.

Cậu bé lập tức quơ quơ tay, Tiểu Hà cũng nhìn thấy. Hai cậu bé mang theo gà mái chạy vào trong nhà.

Gà mái liều mạng giãy đạp: "Cục cục cục cục!!!"

Đi vào chỗ nuôi gia súc, Khương Vân mở cửa sân, mèo mun đã leo tường đi qua đây, nó nhẹ nhàng nhảy xuống đất tới đón bọn họ.

Tiểu Hải với Tiểu Hà bỏ lại gà mái đi ôm mèo mun: "Tiểu Dã!"

Mèo mun nhanh nhẹn né tránh móng vuốt của hai bé, nó nện bước ưu nhã tiến tới chỗ Khương Vân.

Khương Vân để hai con gà mái ở một bên, bảo hai bé hỗ trợ làm ổ gà.

Vì lời nói của anh em Đản Đản mà lúc này hai anh em nhìn con mèo mèo mun nhà mình thì bộ lọc tự động thấy mèo thật trâu bò.

Nhớ tới Tống Chiêm Cường đạp mèo cưng của hai bé, hai đứa bé quan tâm mèo mun, mãi đến khi cảm thấy hài lòng mới chạy đi làm ổ gà.

Mèo mun: "..."

Gà mái chưa được uống nước linh tuyền lại bị hai anh em dẫn đi suốt dọc đường, lúc này nó trong hoàn cảnh xa lạ không quen, nó vỗ cánh phành phạch theo tường bay ra ngoài.

Mèo mun nhảy lên tường trực tiếp đẩy gà mái xuống.

Gà mái: Cục cục cục cục.

Cả gia đình thật hung dữ!