Chương 7

Lần này Phương Quế Chi không nuông chiều nữa: "Đi đi, đợi lát nữa cha mẹ cháu đi làm về, lúc ăn cơm thì lại ăn."

Nữu Nữu là đứa trẻ cũng dễ nói chuyện, không có khóc mà lè lưỡi, ngoan ngoãn đi ra ngoài tiếp tục cưỡi con ngựa gỗ nhỏ của mình.

Sau khi Nữu Nữu đi ra ngoài, Phương Quế Chi vỗ đùi: "Ai nha, tại sao mẹ lại quên luộc một quả trứng gà cho con nhỉ?"

Phương Quế Chi sẽ nấu một quả trứng gà luộc cho Khương Tuệ Tuệ mỗi ngày và thường bỏ nó vào nồi trong khi nấu cơm, hôm nay bà ấy mê mẩn xem Khương Tuệ Tuệ nấu ăn đến nỗi quên mất chuyện này.

Khương Tuệ Tuệ ngăn Phương Quế Chi lại, yêu cầu quả trứng, đập nó vào một cái bát, thêm một ít nước ấm và đặt bát vào trong khi cơm vẫn còn vài phút mới chín.

Chờ đến lúc cơm chín, nhấc nắp nồi ra, trứng hấp cũng chín, rất mềm, khi chạm vào bát sẽ thấy váng sữa trong bát lắc lư, sau đó rắc thêm ít hành lá lên trên, trông ngon miệng lạ thường.

*********

Vợ chồng Khương Vệ Quốc và vợ chồng Khương Vệ Quân vừa mới bước vào sân đã ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt, vợ của Khương Vệ Quân là Lưu Ái Đệ, lẩm bẩm nói: "Trời ơi, hôm nay nhà mình đốt thịt rồng hay sao? Tại sao lại có mùi thơm như vậy?"

Nữu Nữu chờ đã lâu nên sớm đã sốt ruột, vội vàng chạy tung tăng tới, bị Khương Vệ Quốc ôm lấy: “Cha, mẹ, chú ba, dì ba, sao đến bây giờ mọi người mới trở về?! Bà nội nói sẽ đợi mọi người trở về sau đó mới có thể ăn, cô nhỏ hôm nay nấu cá rất ngon, Nữu Nữu đã chờ không được nữa rồi ạ!"

Hai vợ chồng Khương Vệ Quốc bị con gái làm cho buồn cười, Lý Tú Cầm nhéo mặt cô bé một phen: "Thật là một con mèo tham ăn, không biết là nó giống ai đây....”

Nhưng Lưu Ái Đệ còn cho rằng bản thân cô ấy nghe nhầm: "Cái gì? Nữu Nữu, cháu nói rằng các món ăn hôm nay là do cô nhỏ của cháu nấu sao? Không nhìn nhầm đúng không?"

Nữu Nữu mím môi, môi nhỏ dẩu ra, tài nấu ăn của cô nhỏ bị nghi ngờ khiến cô bé cảm thấy rất khó chịu: "Là do cô nhỏ nấu, cô nhỏ rất lợi hại!"

...

Lưu Ái Đệ từ trước đến nay luôn mâu thuẫn với Khương Tuệ Tuệ, ghét Khương Tuệ Tuệ ham ăn lười biếng và muốn gả cô đi càng sớm càng tốt, nhưng khi nhà họ Lâm phá bỏ hôn ước, cô ta càng cảm thấy khó chịu.

Cô ta cảm thấy nếu như chị em chồng ở nhà thêm một ngày, nhà cô ta sẽ ít đi thêm một phần đồ ăn, nếu như em chồng lấy chồng tốt, sính lễ nhất định không thể thiếu, hiện tại tuy mọi thứ đều nắm chặt trong tay mẹ chồng, nhưng sau này khi chia nhà, không phải nhà bọn họ cũng có một phần hay sao?

Vì vậy lần này nhà họ Lâm hủy bỏ hôn ước, Lưu Ái Đệ là người tức giận nhất, vì chuyện này mà cô ta đã đánh nhau rất to với mẹ của Lâm Hồng Binh, suýt chút nữa đã đánh nhau nghiêm trọng.

Đương nhiên điều này không có nghĩa là cô ta có quan hệ tốt với Khương Tuệ Tuệ, trong gia đình này, cô ta là người không thích Khương Tuệ Tuệ nhất.

Trên bàn ăn tối, sau khi mọi người ăn ngon lành món cá hầm với bắp cải muối, bọn họ không ngớt lời khen ngợi tay nghề xuất sắc của Khương Tuệ Tuệ, anh cả và chị dâu nói: “Thật không ngờ tay nghề của em lại giỏi như vậy, em gái. Bình thường im lặng thì thôi, đã ra tay là khiến mọi người bất ngờ!”