Chương 8

----

Lão tam đã bị mùi thịt hấp dẫn nên chạy tới cửa phòng bếp, Khương Mỹ Tâm cố ý hỏi cậu ta.

"Con họ gì đây?"

"Hừ, con họ Tần. "

Thằng nhóc rất có cốt khí chạy mất.

"Thím Khương, tay nghề nấu nướng của thím thật tốt."

Con dâu Miêu Xảo Chân là Hoàng Như Quyên ngửi thấy mùi thơm liền khen ngợi.

Khương Mỹ Tâm thời hiện đại bảo dưỡng tốt, ba mươi tuổi so với hai mươi tuổi căn bản không phân biệt được, nguyên thân ích kỷ nửa đời, thứ tốt đều để cho mình hưởng, vô tâm vô phế nên cũng không nhìn ra tuổi tác.

Khương Mỹ Tâm nghe người ta gọi mình là thím, không vui đáp.

"Không biết, còn tưởng rằng cháu là thím của tôi đó, có chuyện gì?"

Hoàng Như Quyên hâm mộ làn da trơn bóng và dáng người thon thả của Khương Mỹ Tâm.



Không cách nào nha, Khương Mỹ Tâm không phải làm việc, dù gả ba lần nhưng ngay cả bát đũa cũng chưa đυ.ng một lần, ngón tay nhẵn nhụi, da tay mịn màng.

Hoàng Như Quyên ghen tị mình hơn hai mươi tuổi mà không sánh bằng bà cô đã sinh hai đứa con, nhưng cũng chỉ có thể đè nén sự ghen tị trong lòng.

"Thím, ngày mai cô nhỏ xuất giá, mẹ chồng cháu bảo cháu đến mượn bát đũa."

Nông thôn có gia đình nào tổ chức hỉ sự, nồi niêu xoong chảo và bàn ghế đều mượn từ các nhà hàng xóm.

Khương Mỹ thầm nghĩ: "Được, sáng mai sẽ đưa đến nhà cháu."

Hoàng Như Quyên hít một hơi thịt ngon, Khương Mỹ Tâm có tiền riêng ăn thịt, đều là phụ nữ với nhau mà bà thím này lại có mệnh tốt như vậy.

Đã gả ba lần, lần này chọn thủ tiết, nếu bà thím này gả lần thứ tư không biết có thể gả vào nhà thế nào?

Hoàng Như Quyên lại chạy tới Tần gia mượn băng ghế và bốn cái bàn vuông, nhìn thấy trên bàn cơm trưa của Tần gia có một đĩa dưa muối, một đĩa củ cải thái sợi và một đĩa rau xanh ăn kèm khoai lang trộn cơm.

Lương thực mùa thu còn ba bốn tháng mới tới, thời kỳ giáp hạt, các nhà trong thôn ăn uống không khác nhau nhiều lắm, còn Khương Mỹ Tâm có tiền có phiếu lương thực, cô có thể vào trong thị trấn mua thức ăn.

Hoàng Như Quyên nhịn không được nói đến Khương Mỹ Tâm.



"Thím Khương ở nhà hầm một nồi thịt, cũng không đưa cho bà một chén, chậc chậc, thím ấy làm dâu thật thoải mái."

Vợ của chú ba rất bất mãn chuyện chị dâu lớn đòi phân gia, lấy đi ba gian phòng.

"Mẹ, phiếu lương thực và phiếu thịt của chị dâu vẫn là của nhà mình mà."

Bà Từ thầm oán con trai thứ ba không chịu được người ngoài châm ngòi, liền dạy dỗ.

"Cho con mấy phiếu kia con có tiền đi mua thịt không?"

Nhà có điều kiện khá trong thôn, một tháng cũng chỉ ăn thịt một lần.

Bà Từ trừng mắt nhìn con dâu của Miêu Xảo Chân.

"Cháu mới ăn muối vài năm mà đã học người ta nói bóng nói gió rồi."

Hoàng Như Quyên đỏ mặt rời đi.

Vợ chú ba nói thầm.

"Chị dâu hai, trứng gà trong ổ thiếu bốn quả, nhất định là mẹ lại mang đến cho chi dâu lớn rồi."