Chương 49

Huyện trưởng cười hỏi:

“Cô nói về nhà nấu cơm, sao lại đến trường học làm gì?”

Khương Mỹ Tâm không hề luống cuống, giải thích:

“Tôi muốn cho con đến Huyện học trung học, cho nên đến xem thử, nếu mấy lò gạch khác gặp khó khăn trong sản xuất, thôn Tề Vân có sẵn gạch, hãy đặt lò gạch thôn Tề Vân chúng tôi đi.”

Khương Mỹ Tâm trước mặt lấy được phần ngon, khiến cho thôn Diêu Gia vô cùng bất mãn.

“Huyện trưởng Triệu, anh không được nghe lời bà góa này, thôn Tề Vân bị hư hại nghiêm trọng nhất, chính bọn họ còn chưa đủ dùng, làm sao có thừa để bán ra bên ngoài chứ.”

Kỳ nghỉ hè ngắn ngủi chỉ có 2 tháng, kỳ hạn công trình không thể chậm trễ được.

Huyện trưởng Triệu hỏi Khương Mỹ Tâm:

“Cô có thể cân bằng tốt nhu cầu trong thôn và lợi ích của lò gạch không, bọn họ đều là người cùng thôn, cô chỉ là một nàng dâu ngoài thôn, thật sự có thể xử lý tốt sao?”

Khương Mỹ Tâm gật đầu:

“Nếu anh mang đến cho tôi hợp đồng gạch ngói, đặt cọc trước 20%, buổi chiều chúng tôi có thể mang gạch đến công trường, trong năm ngày đủ 20 ngàn viên gạch.”

“Được rồi, đây là cô tự mình nói đấy nhé, nếu không thể giao hàng, cô có nghĩ đến hậu quả sau này không?”

“Huyện trưởng yên tâm, chúng tôi đã tính, trong năm ngày sẽ giao hết gạch, sau đó sẽ thanh toán số tiền còn lại.”



“Được!”

Cán bộ lò gạch thôn Diêu Gia, vừa xem cảnh huyện trưởng bị bà góa ở thôn Tề Vân thuyết phục, thật sự thấy bà ta lấy được hợp đồng, trong lòng vừa tức vừa lo.

Chẳng lẽ bọn họ không muốn kinh doanh cơ sở hạ tầng ở huyện sao nhưng người dân trong thôn không thể không đáp ứng, đều phải sửa nhà nhỏ trước, tu sửa nhà cửa của mình, cán bộ thôn hết cách, lúc này phải tăng cường gạch cho người trong thôn.

Cán bộ thôn Diêu Gia cùng 2 cán bộ thôn có lò gạch khác nói:

“Khương Mỹ Tâm này là một bà góa độc ác, lấy mất công việc làm ăn của chúng ta, đi, đi đến thôn Tề Vân, xem xem thôn Tề Vân xử thế nào với người đàn bà chanh chua này.”

Hai lò gạch khác không bị cướp, họ chỉ muốn nhanh chóng trở về nơi ở, không rảnh buôn chuyện, họ từ chối không đi theo.

Thôn Diêu Gia đi theo, họ muốn nhìn xem thôn Tề Gia sẽ làm Khương Mỹ Tâm khó coi như thế nào.

Lò gạch ở thôn Tề Vân chỉ có 10 ngàn viên gạch nung tốt, lại còn phải thu hoạch lúa gấp, lúa đều đã bị ngâm ở trong nước, xem cô có cách nào trong 5 ngày bù được 10 ngàn viên gạch.



Lò gạch của thôn Tề Vân do nhà họ Tần làm, những người khác trong thôn xấu hổ không có tư cách làm chủ.

Nhà họ Tần phải đợi Khương Mỹ Tâm trở về mới quyết định.

Trưởng thôn và kế toán, Bí Thư Chi Bộ thôn, đội trưởng đội sản xuất, còn có cả người dân trong thôn lo sợ không lấy được gạch sửa nhà, bọn họ vây quanh sân phơi thóc của trụ sở thôn.

Mọi người càng chờ đợi thì càng sốt ruột.