“Thôn của chúng ta còn không đủ, dựa vào cái gì mẹ phải đặt giúp nhà mẹ đẻ con, nếu muốn đặt, nhà mẹ đẻ của con phải trả thêm tiền.”
“Nhà ai có tiền chứ, ai cũng phải chờ cuối năm tính công điểm thôi, chắc Khương Mỹ Tâm sẽ không yêu cầu mọi người phải lấy tiền mặt mua ngói nhỉ, nếu bà ta dám đề nghị, toàn bộ thôn sẽ không đồng ý đâu!”
“Việc bán gạch lò gạch của họ như thế nào, không tới lượt con quyết định.”
Miêu Xảo Chân mắng con dâu xong, lại nói với chồng:
“Mái nhà và phòng bếp nhà chúng ta không sửa không được, giờ cũng không còn tiền, nếu Mỹ Tâm bắt buộc đưa tiền mặt, tôi đi tìm nhà con rể mượn được không?”
Ông ta thầm lắc đầu:
“Cái này không phải làm Tiểu Oánh khó xử thêm sao, đợi mưa tạnh rồi nghe xem vợ của Mặc Sinh nói sao rồi tính.”
Trời mưa không làm ruộng được, bên phía lò gạch cũng không cần làm việc gì, Khương Mỹ Tâm bảo thằng Ba thằng Bốn mua nhiều đậu hũ, cái vây nồi để làm rau muối và đậu hũ, rau muối ăn kèm đậu hũ, chan nước làm canh hương vị cũng không tệ.
Trong lòng thằng Cả thằng Hai đang lo lắng, qua mấy ngày mưa, nhiều nhà trong thôn đã bị hư hại, nhiều người đã đi tìm ông nội hỏi thăm về gạch ngói.
Đòi tiền thì tất cả mọi người đều không có, toàn bộ phải ghi nợ, lò gạch không có lợi nhuận, cuối cùng vẫn là phải đóng cửa.
Trời đã mưa 5 ngày, rốt cuộc hôm nay trời đã quang, chẳng bao lâu nữa người trong thôn sẽ tìm đến nhà họ Tần bàn chuyện lò gạch.
Khương Mỹ Tâm nói chuyện công việc với thằng Cả thằng Hai:
“Nói với ông nội các con, mặc kệ người trong thôn nói như thế nào, gạch bán ra sao cứ chờ mẹ trở về quyết định.”
Đàn ông nhà họ Tần đều là người thành thật và ăn nói vụng về, Khương Mỹ Tâm nói với Chiêu Đệ:
“Người nhà họ Tần chúng ta bỏ sức nung ngói, nói với bà của con, thím ba của con, cố gắng chịu áp lực chờ mẹ trở về, nhà chúng ta có thể là người đầu tiên bán được ngói.”
Nhà cũ cũng muốn sửa lại, nhưng ông bà nội không có tiền trong tay, tất cả mọi người đều ghi nợ, vậy xem cần phải cho ai.
Trong lòng thằng Cả nghĩ như vậy bèn hỏi:
“Mẹ, khi nào mẹ trở về?”
Khương Mỹ Tâm nói:
“Trước giờ cơm trưa chắc chắn mẹ về.”
Mưa vừa mới dứt, mặt đất lầy lội, không thể làm ruộng được, trưởng thôn mời nhà họ Tần đến trụ sở thôn hội họp, ông ta nói với Tần Lão Đầu:
“Này chú, ngói của lò gạch bán thế nào, hôm nay chúng ta hội hợp lại như thế này, chúng ta họp quyết định đi.”
Hôm nay mọi người muốn biết quy định, Tần Lão Đầu nói:
“Để tôi đi hỏi vợ của con trai, lò gạch là do nó mở, đảm bảo có lợi nhuận cũng là nó nói, gạch là tôi dẫn con cháu bỏ sức đi nung, nhưng ý kiến chính phải do nó quyết định.”
“Vậy à, vợ của Mặc Sinh đâu, gọi đến trụ sở thôn luôn đi.”