Chương 40

Ông quyết định ủng hộ vợ lão đại, nếu không sau này cô lại nói ông già nhà họ Tần bạc đãi mình.

Tần lão đầu nói:

“Thử làm nửa năm trước, nếu đến cuối năm mà xưởng không thể mang lại lợi nhuận cho thôn thì sau này đừng nhắc lại nữa, vợ lão đại, lão nhị, hai con đi đến nhà trưởng thôn với ba, lão tam, con đi gọi những đội trưởng đội sản xuất khác cũng đến đi.”

Chung quy trong lòng vợ lão tam vẫn không thoải mái, oán giận với người ở nhà:

“Mẹ, mẹ với cha không nhìn ra sự ích kỉ của chị dâu sao? Cái nóc nhà ba gian của chị ta phải tân trang nên mới dỗ cha đi mở lò nung, chị ta hiếu thảo quá cơ, hôm nay kho hơn mười cân thịt đầu heo cũng không để cha mẹ nếm thử miếng nào.”

“Không đưa đến là vì phải mang vào thành phố bán.”

Tần Hướng Đông một mực đứng ngoài, mẹ, chú với ông nội bàn chuyện lớn, anh không dám vào quấy rầy.

Anh cầm một bao thuốc cao hôm nay mang từ trong thành phố về đưa cho bà Từ:

“Bà, đây là thạch cao mà mẹ nhờ chú để trị bệnh phong thấp cho ông nội, hôm nay mới điều chế xong, chú nhờ cháu mang về.”

“Bao, bao nhiêu tiền?”

“Chú chưa nói.”



Nhất thời bà Từ bị kinh ngạc, lúc này mới kịp phản ứng lại, người chú mà cháu trai đang nhắc đến là chồng trước của con dâu lớn, nhưng thuốc cầm trong tay là hàng thật giá thật.

Bà không khỏi tức giận nhìn về phía vợ lão tam:

“Đừng có suốt ngày soi mói nhà chị dâu cô ăn gì uống gì, liên quan gì đến cô.”

Vợ lão tam nhăn nhó, đuổi theo Tần Hướng Đông:

“Hướng Đông, sao cháu gặp chú ấy ở trong thành phố?”

Tần Hướng Đông gánh đòn gánh đi gánh nước, không trả lời câu hỏi của cô ta.

Lúc ăn tối, Tần lão đầu đã trở về.

Bà Từ vội hỏi:

“Trưởng thôn nói thế nào vậy, có đồng ý cho mở lò nung không?”

Thôn Tề Vân có năm đội sản xuất, mỗi đội có hơn hai mươi hộ gia đình, một thôn có một trăm ba mươi, bốn mươi hộ, ở huyện Khánh An thì được tính là thôn có quy mô trung bình.

Hình thức là bỏ phiếu quyết định, bốn đội trưởng đội sản xuất, hai chọi hai, hai người đồng ý, hai người phản đối, đội trưởng đội sản xuất cuối cùng bỏ phiếu chống.



“Nhà họ Tần chúng ta đích thân ra mặt, sao đại lão Thẩm lại phản đối?”

Bà Từ không hiểu.

Tần lão đầu nói:

“Ông ấy sợ lò nung mở cửa thì cuối năm không chọn được đội trưởng.”

Tuy vậy cuối cùng trưởng thôn vẫn quyết định đồng ý mở xưởng gạch nhưng thôn không có công nhân, Tần lão đầu muốn nung gạch thì phải tự tìm người, tìm sức, tìm nguồn tiêu thụ.

Bà Từ rầu rĩ:

“Vợ lão đại muốn lao động nhà họ Tần góp vào, nếu cuối năm điểm công ít, năm sau không đủ ăn.”

Tần lão đầu nói:

“Bảo lão nhị lão tam nghỉ việc đến hỗ trợ, nóc nhà chúng ta cũng phải sửa, coi như mua gạch ngói giá rẻ cho mình đi.”

Khương Mỹ Tâm cũng đang tính toán gạch ngói, cô đã hỏi cha chồng, nếu sửa chữa toàn bộ nóc nhà của cả ba gian thì tốn khoảng một ngàn chiếc ngói, cũng chính là một trăm đồng.

Cô nghĩ kĩ rồi, cô muốn mở lò gạch, nghiêm cấm không ghi nợ, mới kinh doanh không dễ đặt ra quy củ.