Tiết Hoa An ở trong đội đào kênh đã bỏ qua một vở kịch hay, đối với người khác mà nói là trò hay, đối với anh mà nói có thể là chuyện phiền toái.
Gần đây trong đội có tin đồn, nói Tiết Hoa An là người thành thật “đi giày rách” *, rất nhiều lời khó nghe truyền ra.
*đi giày rách: ý chỉ người phụ nữ có qua nhiều đời chồng hoặc người yêu, không còn “mới mẻ”
Miêu Thải Ngọc nghe được tin đồn, trực tiếp tỏ vẻ mau nói cho cô biết ai đang truyền tin đồn này, cô phải xé nát miệng của hắn!
Thật sự bị cô tìm được người tung tin đồn, là một đôi mẹ con, mẹ bốn mươi mấy tuổi, con trai Tiết Nhị Trụ sắp hai mươi tuổi, gầy như con khỉ.
Nói Tiết Nhị Trụ là khỉ ốm còn tội nghiệp con khỉ.
Triệu Mỹ Phượng cũng hận người hắt nước bẩn lên người con gái, trực tiếp kéo tóc mẹ của Tiết Nhị Trụ chửi ầm lên, Miêu Thải Ngọc đi theo mẹ cô đánh người ta gào khóc.
Nghĩ đến đứa con đê tiện của bà ta, Miêu Thải Ngọc trong lòng rất khó chịu, chạy tới chỗ sửa đường kêu hai em trai mang Tiết Nhị Trụ ra.
Dù sao người sửa đường toàn bộ là người của công xã, vì không muốn người của toàn bộ công xã chê cười, cô bảo các em trai mang hắn tới nơi bí mật một chút.
Tiết Nhị Trụ cũng không biết chuyện sắp xảy ra, không có phản kháng đi theo bọn họ.
Ba người đều chưa biết xảy ra chuyện gì, Miêu Thải Ngọc đã cho Tiết Nhị Trụ mấy cái bạt tai.
Hai anh em họ Miêu khẳng định nghiêng về chị gái, thấy Tiết Nhị Trụ bị tát muốn đánh trả, hai anh em hợp lực cản hắn lại.
Tiết Nhị Trụ bị hai anh em nhà họ Miêu khống chế, chị gái Miêu Thải Ngọc trái phải tát túi bụi, hai bên mặt không chừa bên nào.
Hai anh em đều có thể cảm nhận được chưởng phong của chị gái, sợ chị gái tát trúng bọn họ.
Lúc chị gái tát còn không quên chửi người, để cho Tiết Nhị Trụ biết số bạt tai này không phải tự nhiên mà có.
Cảnh tượng Miêu Thải Ngọc sắc mặt xanh mét đi tới tìm người bị Tiết Hoa Khang nhìn thấy, cậu ta nói vài câu với giám sát, mang theo em út Tiết Hoa Nhạc của mình đi qua xem xảy ra chuyện gì.
Không cần bọn họ đi tìm lâu, đi theo hướng chị em họ Miêu rời đi, chưa tới bốn trăm mét là có thể nghe thấy tiếng.
Hai anh em họ Tiết xem như được chứng kiến mặt đanh đá của chị dâu.
Có lẽ là tát đau tay, Miêu Thải Ngọc đi nhặt một tảng đá vừa tay, vừa muốn đập vào mặt Tiết Nhị Trụ thì Tiền Viên Viên cùng đội trưởng hội phụ nữ liền chạy tới.
Đội trưởng hội phụ nữ đi tới, Tiền Viên Viên ôm lấy eo chị em tốt, bảo chị em tốt đừng quá xúc động, cẩn thận xảy ra án mạng, Miêu Thải Ngọc mới dừng tay, ném tảng đá trở về chỗ cũ, vỗ vỗ bùn đất trên tay.
Đội trưởng hội phụ nữ gọi những người có liên quan đi đến văn phòng đại đội, anh em nhà họ Miêu trở về làm việc.
Anh em nhà họ Tiết khẳng định cũng không thể đi theo xem náo nhiệt.
Tiền Viên Viên trước khi trở về làm việc bảo anh em họ Tiết thông báo cho anh cả bọn họ một tiếng, nhớ giải thích rõ ràng cho anh biết, Thải Ngọc động thủ đánh người là có nguyên nhân.
Hai mẹ con kia giội nước bẩn, nói chuyện rất khó nghe, sự kiện năm đó phá trường tiểu học Tiết Nhị Trụ cũng có tham dự.
Tiết Nhị Trụ chính là lưu manh ở trong đội, khi còn bé thích khoe chim cò trước mặt các bé gái, lớn lên cái nết cũng không thay đổi, chẳng qua không dám ở trước mặt thiếu nữ dũng mãnh khoe chim nữa, điển hình của kẻ chỉ dám bắt nạt kẻ yếu.
Hắn ở trước mặt Miêu Thải Ngọc không dám khoe chim hay chửi tục, nhưng ở sau lưng lại liên tục vẩy nước bẩn.
Trước kia mọi người lười giáo huấn hắn, nhà hắn ở trong đội cũng coi như đại gia đình, không muốn gây phiền toái nên mới nhịn, nhưng Miêu Thải Ngọc không thể nhịn được nữa.
Người hắt nước bẩn không chỉ có mẹ con Tiết Nhị Trụ, bọn họ là nguồn tung tin đồn, cô chỉ đang gϊếŧ gà dọa khỉ.