Chương 11

“Quốc Bang, Hà Hoa làm sao bây giờ?” An Lập Xuân có chút sốt ruột, hôm nay về nhà mẹ đẻ chính là muốn làm mối cho An Quốc Bang và Hà Hoa. Hà Hoa năm trước thủ tiết, bởi vì chỉ có một cô con gái, cho nên nhà chồng cho phép mang theo con gái tái giá.

Hà Hoa đã trộm ám chỉ cho An Lập Xuân, chỉ cần có thể thành công gả cho An Quốc Bang, liền sẽ cho An Lập Xuân hai mươi đồng tiền và hai tấm phiếu đường, một tấm phiếu 20 thước vải.

Một phương diện là An Lập Xuân ham tiền tài, về phương diện khác cũng là hy vọng em trai có thể có được một người phụ nữ hiền huệ chăm nom.

Bà với Hà Hoa ở chung rất hòa hợp, cảm thấy Hà Hoa hiền huệ có khả năng, rất thích hợp với em trai mình.

An Quốc Bang vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc lạnh đảo qua đi, “Liên quan gì với em?” Từng bày tỏ rõ thái độ từ sớm, sẽ không lại cưới vợ khác.

Trước kia sẽ không, hiện tại có có con gái càng sẽ không.

Ai biết mẹ kế tâm là hồng là hắc?

An Quốc Bang không muốn, An lão thái lại không muốn bỏ lỡ. Mười năm nay, vì không để con trai độc thân, không thiếu lần bà thượng nhảy xuống thoán. Đáng tiếc, An Quốc Bang tự có chủ ý, không phải có thể tùy tiện bức bách.

Một khóc hai nháo ba thắt cổ?

Đuợc.

Ông liền không đi làm, ở nhà làm bạn.



Coi như nghỉ ngơi.

An lão thái lại không bằng lòng, chỉ có thể quay đầu ép con trai bắt đầu đi làm việc.

Sau đó thì tới ông già trong nhà từ chức thôn trưởng, An Quốc Bang trở thành thôn trưởng. An lão thái liền càng không dám bức bách.

Đừng nhìn An Quốc Bang một gương mặt hàm hậu chính trực khờ khạo, nhưng tuyệt đối không phải người ngô nghê.

Không khôn khéo thì không thể ngồi yên vị trí thôn trưởng.

“Chị ba, chị cầm được thứ tốt gì từ chỗ của Hà Hoa thì tực mình mà đưa trở về.” An Quốc Bang không chỉ hiểu biết An Lập Xuân, cũng hiểu biết Hà Hoa.

An Lập Xuân là người không có lợi thì không dậy sớm, đi ngang qua đất trồng rau nhà người khác đều phải ngắt một nhúm hành, sao có thể sẽ vô duyên vô cớ giật dây bắc cầu giúp Hà Hoa và An Quốc Bang?

Trăm phần trăm là có chỗ tốt.

Mà Hà Hoa?

Càng là người thông minh, thực dụng, chỉ nghĩ cho cái lợi cho bản thân.

An Lập Xuân cũng không nghĩ, Hà Hoa là từ khi nào thì bắt đầu lui tới giao hảo với bà?

Là sau khi thủ tiết.



Ngay từ ban đầu, Hà Hoa liền xác định rõ mục đích.

An gia nhiều người như vậy, Hà Hoa vì cái gì lựa chọn An Lập Xuân? Bởi vì bà dễ lừa gạt nhất, một chút chỗ tốt là có thể bán đứng mọi người, bao gồm người thân, người nhà.

Ngu mà không tự biết.

An Lập Xuân còn muốn nói gì đó, nhưng nhìn đến sắc mặt đen thui của An Quốc Bang chỉ có thể tạm thời câm miệng, nghĩ một hồi lại tìm Hà Hoa ngẫm lại biện pháp. An Quốc Bang không có một ngụm liền đồng ý cũng có chỗ tốt, như vậy bà có thể biến đổi đa dạng để có thể lấy được càng nhiều đồ tốt từ trong tay của Hà Hoa.

Nếu như nói An lão thái hy vọng An Quốc Bang kết hôn sinh con nhất, vậy thì hai chị dâu của An Quốc Bang liền hy vọng ông ấy vẫn luôn độc thân, tốt nhất chính là cả đời cô độc đến già.

Chú em chồng chỉ có một mình, ăn mặc tùy ý, ở như thế nào đều không sao cả, nhưng một khi kết hôn, phòng ở khẳng định là muốn phân phối lại một lần nữa, Nhưng phòng ở trong nhà liền chỉ có mấy gian như vậy, cuối cùng tổn hại cũng chỉ có thể là lợi ích của hai nhà bọn họ.

Hai anh trai của An Quốc Bang là An Quốc Hưng cùng An Quốc Cường, đều đã kết hôn sinh con.

Vợ của anh cả An Quốc Cường là Lý Hạnh Hoa, sinh 3 gái 1 trai, 3 cô con gái lần lượt là An Hồng Hoa, An Thanh Miêu, An Hòa, tên càng ngày càng tùy ý, thái độ càng ngày càng có lệ.

Còn cậu con trai nhỏ nhất là An Chấn Khang thì được chiều chuộng nâng niu như châu như bảo trong lòng bàn tay… Vợ của anh hai An Quốc Cường là Vương Phương, sinh 3 trai một gái, con trai dựa theo chữ ‘chấn’ để đặt tên, lần lượt là An Chấn Tông, An Chấn Diệu, An Chấn Tổ, đặt cạnh nhau chính là quang tông diệu tổ.

Vật lấy hi vi quý, con gái nhỏ nhất duy nhất của nhà anh hai là An Khê tự nhiên tương đối được chiều chuộng.

Bởi vì An Quốc Cường và An Quốc Cường kết hôn tương đối sớm, cho nên chỉ có An Khê là nhỏ hơn An Lệ Nùng mấy tháng.