Dì của Tô Hảo Hảo thường nói: Làm tốt bao nhiêu cũng không bằng gả vào nhà tốt. Trong lòng Tô Hảo Hảo cũng thấy đúng! Sau tốt nghiệp cấp ba, trải qua phong ba xuống nông thôn, cô vào tiệm cơm quốc doa …
Dì của Tô Hảo Hảo thường nói: Làm tốt bao nhiêu cũng không bằng gả vào nhà tốt.
Trong lòng Tô Hảo Hảo cũng thấy đúng!
Sau tốt nghiệp cấp ba, trải qua phong ba xuống nông thôn, cô vào tiệm cơm quốc doanh làm phục vụ, cả ngày trang điểm hoa hòe lộng lẫy, một lòng muốn trèo lên cành cao.
Tô Hảo Hảo ngàn chọn vạn chọn liền nhìn trúng Giang Túc tâm tư đơn thuần là con cháu trong đại viện.
Chân trước vừa mới kết hôn thì tin dữ đã truyền đến, Giang Túc là thiếu gia giả, trong một ngày nắng sớm, nhà đó đã đón thật thiếu gia trở về.
Thật thiếu gia trở thành thịt đầu tim của cả Giang gia, hai vợ chồng họ bị đuổi ra khỏi đại viện.
Tô Hảo Hảo điên cuồng lắc lư giữa chuyện ly hôn tìm nhà giàu tiếp theo hay không ly hôn tiếp tục sống cuộc sống đầy gian nam.
Nhìn giả thiếu gia đang ngủ say bên cạnh mình, gương mặt này quá đẹp.
Cô khẽ cắn môi, gả không tốt vậy thì làm việc giỏi là được!
Về sau cô sẽ để giả thiếu gia ăn cơm mềm.
Cô cố gắng làm việc, đặt tâm tư lên công việc.
Năm thứ nhất, cô trở thành nhân viên ưu tú ở tiệm cơm quốc doanh.
Năm thứ hai cô trở thành giám đốc tiệm cơm quốc doanh.
Năm thứ ba cô tiếp nhận tiệm cơm quốc doanh, còn thi đậu Thanh Hoa.
Năm thứ tư, cô cùng lãnh đạo trong trường đi đón đại lão nghiên cứu khoa học, người đàn ông tây trang phẳng phiu đi từ trên xe xuống, trông quen mắt thật, đây còn không phải giả thiếu gia ăn cơm mềm của cô sao?
*
Giang Túc thích Tô Hảo Hảo, cô vừa đẹp vừa lương thiện, lại hoạt bát, giống như mặt trời nhỏ, lại giống như bếp lò nhỏ, ấm áp dễ chịu.
Tô Hảo Hảo muốn trèo cành cao, anh rất thích hợp.
Nào biết vừa mới kết hôn xong thì đã biến thành giả thiếu gia.
Nhưng cũng không có ảnh hưởng, anh vẫn là cành cao.
Một giấc ngủ dậy, cô vợ nhỏ của anh nói, về sau em nuôi anh.