Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thập Niên 70, Bà Mẹ Xinh Đẹp Cười Ha Ha Và Ông Chồng Nghiên Cứu Khoa Học Tuyệt Đỉnh

Chương 21

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đặt dưa chuột đã làm xong lên bàn, Tô Đào Đào lấy nồi đất nhỏ ra, rắc hành lá, rồi làm món trứng chiên cà chua.

Trong nhà có ít dầu, Tô Đào Đào chỉ cho một chút để xào chín trứng rồi lấy ra để riêng, lại thêm chút dầu vào xào cà chua, đợi cà chua mềm mới cho trứng vào đảo đều, bởi vì nấu trứng để ăn kèm với cơm khoai sọ, nếu chỉ ăn riêng cơm khoai sọ dễ bị nghẹn, nên Tô Đào Dao bỏ thêm chút nước vào cho sôi sùng sục lên, sau đó thêm chút muối và nước tương nhiều hơn bình thường một chút.

Đợi đến khi cà chua và trứng thấm đẫm nước, cô đảo qua vài lần để nóng đều, đảo xong thì ngay cả lửa than cũng không còn, cũng không cần phải tắt bếp.

Tô Đào Đào tìm ba bát cơm và một cái bát nhỏ cho Trần Trần, chia cơm khoai môn trong nồi đất nhỏ thành bốn bát, cơm cháy ở đáy nồi thì cứ để lại đó.

Vừa mới chia cơm vào bát xong, Chu Linh Lan cũng vừa đi làm về, Phó Viễn Hàng đi theo phía sau, trên lưng cõng Trần Trần.

Tô Đào Nghiêu cầm thìa cơm, thò đầu ra khỏi phòng bếp, nở nụ cười tươi: "Mọi người về vừa đúng lúc, sắp ăn cơm được rồi, mọi người mau đi rửa tay chuẩn bị ăn cơm thôi."

Mấy người vừa đi vào sân đã ngửi thấy mùi thơm đặc biệt nồng nặc của thức ăn, đặc biệt là Phó Viễn Hàng, anh ta vẫn đang là một cậu nhóc mới lớn cố tỏ ra trưởng thành, cậu nhóc quanh năm ăn không đủ no, ngửi thấy mùi này thì không nuốt nước bọt, anh ta rất tò mò, không biết hôm nay chị dâu đã nấu món gì, cực kỳ thơm!

Ngay cả Chu Linh Lan cũng không nhịn được hỏi: "Vừa đến cửa mẹ đã ngửi thấy mùi thơm, Đào Đào con nấu gì đó?"

Tô Đào Đào đang chia một thìa trứng xào với cà chua vào từng bát, cô không quay lại nhìn, trực tiếp nói: "Cơm khoai môn, còn có trứng gà xào với cà chua và nộm dưa chuột." ”

Mấy món ăn đậm chất hương vị nông thôn này Chu Linh Lan cũng hay nấu, nhưng cũng chưa từng thơm như thế này.

Lúc bà nhìn thấy nồi đất đang để dưới đất mới không khỏi sửng sốt: "Con dùng nồi đất để nấu cơm à? Chẳng trách lại thơm như vậy." Nhưng vừa nấu xong, bà lại cau mày, "Lương thực tinh không còn nhiều, mẹ và Tiểu Hàng"

"Mẹ!" Tô Đào Đào cắt ngang lời bà, "Buổi sáng con nói gì, mẹ lại quên rồi sao? Mẹ không cần lo lắng đâu, buổi sáng con đã đi tìm thầy Tào rồi, tiền có thể lấy lại được, tóm lại về sau con làm gì, nhà mình ăn cái gì, mọi người đều không cần lo lắng, con sẽ lo được. ”

Hai đứa trẻ trong nhà đều đang tuổi lớn, Chu Linh Lan lại ra đồng làm việc nặng, nếu ăn uống không tốt thì cơ thể sẽ gặp vấn đề sức khỏe.

Từ trước đến giờ, trong khoản ăn uống, Tô Đào Đào chưa bao giờ nghĩ đến việc tiết kiệm, sau này cô sẽ tìm cách kiếm tiền, để đảm bảo cả gia đình được ăn no mặc ấm.

Sau khi rửa tay xong, hai đứa trẻ đều ngồi vào chỗ luôn, hai mắt tròn xoe của Trần Trần chớp chớp, đầy vẻ tò mò nhìn một bàn đầy đồ ăn trước mặt. Cà chua đỏ rực điểm lên ánh vàng rực rỡ của chứng gà được đặt lên trên bát cơm, đến cả hai miếng khoai sọ xám xịt được tưới nước xốt lê cũng cực kỳ mê người.

Ngũ cốc thô không tốt cho sự tiêu hóa của trẻ con, Tô Đào Đào cũng lo Trần Trần ăn khoai sọ sẽ bị nghẹn, cho nên cô chỉ chọn hai miếng không quá bột cho cậu nếm thử, còn tưới đẫm nước xốt, đảm bảo không kiến cậu nhóc này bị nghẹn.

Màu sắc kết hợp hài hòa như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên Trần Trần nhìn thấy, cậu bé nhìn chằm chằm nửa ngày mới lưu luyến chuyển ánh mắt đi chỗ khác.

"Trần Trần tự xúc cơm ăn, hay để mẹ giúp con ăn nào?"

"Tự con ăn ......" Trần Thần cầm lấy thìa nhỏ, trả lời Tô Đào Đào trong vô thức, sau đó bắt đầu xúc cơm ăn.

Một thìa được đưa vào miệng, đôi mắt to của cậu bé lập tức ‘đinh” sáng bừng lên, lại tiếp tục xúc một thìa ăn một cách thích thú, thậm chí tốc độ còn nhanh hơn bình thường rất nhiều.
« Chương TrướcChương Tiếp »