Chương 4

Lăng Hương Hương sợ tới mức lùi lại một bước.

Từ Kế Dũng quay đầu lại, ánh mắt sắc bén dừng lại trên đôi chân vừa khẽ di chuyển của cô.

Lăng Hương Hương vội vàng giả vờ thẹn thùng để che giấu: "Ngủ sớm thế sao? Em, em vẫn chưa chuẩn bị xong."

Cô e thẹn, má đỏ như quả táo chín.

Tuy nhiên trong lòng Lăng Hương Hương lại vô cùng hoảng sợ.

Cô thực sự phải vì giữ vững thiết lập nhân vật mà thuận thế trở thành vợ chồng thực sự với Từ Kế Dũng ư? Nhưng nếu không đi con đường này, mọi người sẽ càng tin rằng đối tượng cô lưu luyến si mê vẫn luôn là Ngô Hữu Lễ, lời tỏ tình sâu sắc với Từ Kế Dũng vào lúc chiều cũng trở thành thủ đoạn lấy lùi làm tiến, mượn cơ hội gần gũi với Ngô Hữu Lễ.

Đến lúc đó, cô lại trở thành nữ phụ, nữ phụ có kết cục thê thảm.

Lăng Hương Hương lập tức lắc đầu lia lịa, từ chối mãnh liệt.

Không được không được, mạng sống quan trọng hơn hết, sống tốt mới có thể tạo ra tương lai.

Sau khi đưa ra lựa chọn, Lăng Hương Hương cố gắng tìm kiếm ưu điểm trên người Từ Kế Dũng, thuận tiện để cô nhanh chóng chấp nhận anh, sau đó phát hiện ngoại hình của Từ Kế Dũng khá phù hợp với thẩm mỹ của cô.

Trán rộng, sống mũi cao, ngũ quan thâm thúy cứng cáp, đường nét góc cạnh rõ ràng, một khuôn mặt chuẩn nam tính, vóc dáng cũng rất đẹp, lưng thẳng tắp, eo bụng rắn chắc, đùi thô dài, mỗi bước đi đều rất vững vàng kiên định... Đếm kỹ như vậy, Lăng Hương Hương không còn phản kháng như lúc nãy nữa.

Cô hít một hơi thật sâu, đi theo sau Từ Kế Dũng, chuẩn bị lên giường ngủ.

Từ Kế Dũng khẽ liếc nhìn Lăng Hương Hương.

Anh đi đến bên giường, không cởi giày lên giường mà cúi người ôm chăn đệm đi về phía cửa sổ, ở đó có đặt một chiếc bàn, anh trải chăn đệm lên đó.

Lăng Hương Hương: "..."

Cô chuẩn bị tâm lý công cốc luôn.

Nhưng như vậy cũng tốt, ít nhất không phải lo lắng đến chuyện có thai hay không, chỉ là Từ Kế Dũng định để ai ngủ trên bàn.

Cô không muốn ngủ trên bàn đâu.

Quá nhỏ lại quá cứng, ngày mai thức dậy chắc chắn sẽ rất khó chịu, nhưng dường như cũng không có lý do gì để anh nhường cho cô ngủ giường.

Từ Kế Dũng là anh họ ruột thịt của Từ Kim Chi.

Anh rất tốt với Từ Kim Chi.

Còn cô lại được coi là tình địch số một của cô ta, Từ Kế Dũng càng không có lý do gì để nhường nhịn cô.

Nhưng Lăng Hương Hương chưa từ bỏ ý định, cố gắng nhớ lại lời miêu tả trong tiểu thuyết về đêm tân hôn này, phát hiện ra Từ Kế Dũng trong cốt truyện vì nguyên chủ công khai tỏ tình với Ngô Hữu Lễ dẫn đến cãi nhau với Từ Kim Chi, phá hỏng hoàn toàn hôn lễ, buổi tối anh không vào phòng tân hôn mà ngủ ở nơi khác.

Cho nên đêm tân hôn trong tiểu thuyết không có giá trị tham khảo nào với cô

Lăng Hương Hương hoàn toàn hết hy vọng, chuẩn bị sẵn sàng cho việc ngày mai toàn thân cứng đờ.

Từ Kế Dũng nhìn Lăng Hương Hương: "Em lên giường ngủ đi."

Đột nhiên tình thế đảo ngược, mắt Lăng Hương Hương sáng lên, suýt nữa gọi Từ Kế Dũng là người tốt.

May mà cô nhớ rõ thiết lập nhân vật của mình, bèn vừa xấu hổ vừa tủi thân hỏi Từ Kế Dũng: "Anh, anh không ngủ chung giường với em sao?"

"Phải." Từ Kế Dũng trả lời dứt khoát và sảng khoái.

Lăng Hương Hương yên tâm rồi, nhưng vì vấn đề thiết lập nhân vật, cô vẫn giữ lại vài câu: "Tại sao vậy? Có phải anh ghét em lắm đúng không? Hôm nay là đêm tân hôn của chúng ta mà."

Từ Kế Dũng không trả lời.

Anh chống một tay, nhanh nhẹn trèo lên bàn, sau đó đắp chăn lên người, nhanh chóng nhắm mắt ngủ.

Lăng Hương Hương tỏ vẻ tủi thân.

Cô đứng bên bàn rất lâu, lâu đến mức hai chân tê mỏi, Từ Kế Dũng cũng ngủ rồi, lúc này Lăng Hương Hương mới thu lại vẻ tủi thân trên mặt, vui vẻ quay người, vui vẻ cởi giày lên giường ngủ.

Cô ngủ chưa được bao lâu thì Từ Kế Dũng lại mở mắt.

Nhớ đến tâm trạng sung sướиɠ và bước chân vui vẻ của Lăng Hương Hương khi nãy, anh không khỏi nhíu mày thật chặt.