Thấy Chu Vân Vân đang rót nước ấm rửa mặt, cô bèn nói với anh: "Kế Dũng, anh đi rót nước ấm cho Vân Vân đi, con bé còn nhỏ như vậy, kẻo để mình bị bỏng."
Chu Vân Vân muốn nói là mình tự làm được thì Từ Kế Dũng đã làm theo lời Lăng Hương Hương, rót nước ấm cho cô bé rồi.
Đuổi được Từ Kế Dũng đi, Lăng Hương Hương nhanh chóng lấy bảy cái bát lớn, sau đó gắp hai đũa lớn trứng vụn vào ba cái bát, gắp một đũa nhỏ trứng vụn vào một cái bát khác, cuối cùng múc cháo khoai lang lần lượt đổ lên bốn cái bát lớn có trứng vụn.
Ba cái bát còn lại, Lăng Hương Hương không gắp trứng vụn mà chỉ tùy tiện múc vài muỗng cháo khoai lang.
Cô nghiêng đầu liếc nhìn đĩa trứng, rõ ràng đã ít hơn lúc nãy rất nhiều.
Lăng Hương Hương cầm đũa nghiền nát trứng gà thêm một chút, lại lấy dưa muối bỏ vào đĩa, dùng đũa khuấy đều.
Nhìn thoáng qua thì lượng trứng vụn rõ ràng nhiều hơn lúc nãy.
Làm xong mọi việc, cô nói với Từ Kế Dũng:
"Kế Dũng, anh gọi mấy bác vào ăn cơm đi."
Không lâu sau, mấy người bác trai Từ lần lượt vào bếp.
Lăng Hương Hương tự mình bưng cháo khoai lang cho họ: "Bác dượng, bác là trụ cột trong nhà, bát cháo khoai lang lớn nhất này dành cho bác."
Bác trai Từ vui mừng hớn hở.
Lăng Hương Hương lại bưng cho mình, Từ Kế Dũng và Chu Vân Vân.
Sắc mặt Từ Kim Chi tối sầm, giành trước Lăng Hương Hương bưng cháo khoai lang của mình và Ngô Hữu Lễ lên bàn.
Chưa xong, cô ta còn cười đắc ý với cô.
Lăng Hương Hương: "..."
Ha ha, Từ Kim Chi nghĩ nhiều thật, cô đâu có định bưng cho bọn họ.
Mọi người lần lượt ngồi xuống.
Bác gái Từ cũng tự bưng cháo khoai lang ngồi xuống.
Bác trai Từ: "Ăn cơm thôi."
Mọi người theo đó cầm đũa lên.
Bác gái Từ nhìn lướt qua bàn, đưa tay bưng đĩa dưa muối trộn trứng gà nghiền nát đến trước mặt Ngô Hữu Lễ và Từ Kim Chi: "Hai người ăn nhiều vào." Rồi bà ta liếc nhìn Lăng Hương Hương, nghĩ đến hành động của cô hôm qua, bà ta liên tục gắp cho Ngô Hữu Lễ và Từ Kim Chi mấy đũa dưa muối trộn trứng vụn.
Còn Lăng Hương Hương, cô cũng giống như hôm qua.
Gắp cho bác trai Từ, gắp cho mình, cũng gắp cho Từ Kế Dũng và Chu Vân Vân.
Bác trai Từ vui mừng không thôi: "Hương Hương đúng là đứa nhỏ hiếu thuận."
Ông ta khuấy đũa vào cháo khoai lang, vô tình khuấy đến trứng vụn dưới đáy bát, bác trai Từ vừa kinh ngạc vừa vui mừng.
Ông ta ngẩng đầu nhìn Lăng Hương Hương.
Cô lại gắp cho ông ta một đũa dưa muối trộn trứng vụn: "Bác dượng, bác là trụ cột trong nhà chúng ta, công lao của bác là lớn nhất, cũng vất vả nhất, bác ăn nhiều vào nhé."
"Được được được, nghe cháu, nghe cháu." Bác trai Từ cười đến độ khuôn mặt hiện thêm vài nếp nhăn.
Từ Kế Dũng và Chu Vân Vân cũng phát hiện ra bí mật dưới đáy bát cháo khoai lang.
Từ Kế Dũng không bất ngờ chút nào.
Còn Chu Vân Vân thì liên tục kinh ngạc.
Có điều cô bé cũng giống bác trai Từ, không hề lên tiếng.
Đợi Từ Kế Dũng theo thường lệ gắp trứng vụn chưa đυ.ng đến trong bát mình cho cô bé, Chu Vân Vân cũng giống như hôm qua, đảm nhận vai trò người vận chuyển, chia hơn phân nửa cho Lăng Hương Hương.
Lòng Lăng Hương Hương vô cùng ấm áp, cố ý lại gắp một đũa lớn dưa muối trộn trứng vụn cho Chu Vân Vân: "Vân Vân, cháu còn đang tuổi ăn tuổi lớn, ăn nhiều một chút."
Chu Vân Vân: "Vâng thưa cô, bữa sáng hôm nay rất ngon."
Lăng Hương Hương sửa đúng: "Chỉ cần là do chú cháu làm thì món nào cũng ngon tuyệt hết!"
Bác gái Từ và Từ Kim Chi khinh thường bĩu môi.
Ngô Hữu Lễ ngoài mặt không có biểu hiện gì khác thường, nhưng lại dùng sức nắm chặt đôi đũa.
Anh ta nghiêng đầu liếc nhìn Từ Kế Dũng, thấy anh từ lúc đầu không quen khen Lăng Hương Hương, đến bây giờ có thể bình tĩnh đối mặt, khóe miệng còn tự nhiên nhếch lên một chút, tay cầm đũa của Ngô Hữu Lễ chợt nổi gân xanh, suýt nữa bẻ gãy đôi đũa.