Chương 14

Trước khi chuẩn bị thu hoạch, đại đội sẽ tổ chức một số người đi tu sửa sân phơi, phần lớn là những xã viên lớn tuổi, vì công việc khá nhẹ nhàng, nên điểm công đương nhiên cũng ít hơn.

Lăng Hương Hương liếc nhìn Từ Kế Dũng trong nhà, thẹn thùng nói: "Em phải hỏi Kế Dũng nhà em đã."

"Vậy là đồng ý đi rồi." Chủ nhiệm Đinh kéo Lăng Hương Hương đi luôn, lớn tiếng nói với Từ Kế Dũng: "Kế Dũng, tôi đưa vợ cậu đi đấy nhé."

"Ừ." Từ Kế Dũng không ngẩng đầu lên, đáp lại một tiếng.

Làm việc được một lúc, Từ Kế Dũng vô thức nhìn ra cửa, thấy chiếc ghế đẩu trống không, mày anh lập tức nhíu lại.

Kế toán Từ trêu ghẹo: "Đừng căng thẳng, nàng dâu nhà anh không phải là Tiểu Vân Vân ba tuổi năm xưa, không đi lạc được đâu."

Mày Từ Kế Dũng hơi giãn ra, chỉ là đôi mắt anh vẫn cứ tìm kiếm bóng dáng Lăng Hương Hương.

Thấy Từ Kế Dũng lo lắng như vậy, kế toán Từ cũng không trêu anh nữa, nói cho anh biết tung tích của Lăng Hương Hương.

"Chẳng phải khi nãy chủ nhiệm Đinh đã nói với anh rồi à? Cô ấy muốn đưa vợ anh đến sân phơi."

Từ Kế Dũng nhớ lại, hình như có chuyện này.

Anh yên tâm, ngồi xuống làm việc tiếp.

Kế toán Từ không nhịn được lại trêu anh: "Anh vẫn chưa thích nghi với việc mình đã có vợ nhỉ, he he, lúc tôi mới cưới cũng vậy, từ từ sẽ quen thôi."

Nhưng Từ Kế Dũng lại nghĩ đến chuyện ngủ trên bàn đêm qua từ lời nói của kế toán Từ, may mà lúc đi lính anh đã quen với màn trời chiếu đất, không thì thật sự không quen được với việc ngủ trên bàn trong thời gian dài.



Trên đường đến sân phơi, chủ nhiệm Đinh liên tục quay đầu quan sát Lăng Hương Hương.

Nhìn tới nhìn lui, cô ấy đều thấy Lăng Hương Hương hoàn toàn không giống với lời đồn.

Không kiêu không nịnh, trong mắt chỉ có Từ Kế Dũng.

Lăng Hương Hương không đổi sắc mặt.

Đợi chủ nhiệm Đinh nhìn đủ, cô mới nhìn lại: "Chị Đinh, sao vậy?"

Chủ nhiệm Đinh cười, thăm dò hỏi Lăng Hương Hương: "Vừa rồi em cũng thật là, đi đâu cũng phải hỏi Kế Dũng, em thích Kế Dũng đến vậy sao?"

Đây là cơ hội lớn để xây dựng tốt thiết lập nhân vật, Lăng Hương Hương vội vàng nắm bắt: "Thích chứ, tất nhiên là thích rồi! Không thích thì sao em lại lấy anh ấy?"

"Nhưng mọi người trong đại đội đều đồn em với thanh niên trí thức Ngô..." Chủ nhiệm Đinh muốn nói lại thôi.

Lăng Hương Hương lập tức làm sáng tỏ: "Em và thanh niên trí thức Ngô hoàn toàn trong sạch! Lúc trước em xuống nông thôn cũng không phải vì anh ta, em là vì hưởng ứng lời kêu gọi của đất nước, đến để xây dựng Tổ quốc! Còn về việc tại sao trong đội lại có lời đồn như vậy..." Lăng Hương Hương cũng tỏ vẻ khó hiểu: "Có lẽ vì em và thanh niên trí thức Ngô từ nhỏ cùng lớn lên trong một khu tập thể, tình cờ lại cùng đến một vùng nông thôn làm thanh niên trí thức nên bình thường khó tránh khỏi sẽ chiếu cố nhau nhiều hơn một chút, sau đó có một số người hiểu sai."

Chủ nhiệm Đinh bừng tỉnh gật đầu: "Ra là vậy."

Lăng Hương Hương thân thiết khoác tay chủ nhiệm Đinh: "Chị gái, nếu có ai dám nói linh tinh trước mặt Kế Dũng nhà em, chị phải giúp em giải thích đấy nhé, đừng để Kế Dũng nhà em hiểu lầm, tội em lắm."

Chủ nhiệm Đinh cũng mong Từ Kế Dũng có cuộc hôn nhân hạnh phúc.

Cô ấy sảng khoái đồng ý ngay.

Lăng Hương Hương cảm kích nói lời cảm ơn: "Chị Đinh, chị tốt quá đi."

Chủ nhiệm Đinh được nịnh đến mức mặt mày hớn hở.

Khi đến sân phơi, Lăng Hương Hương đã thân thiết với chủ nhiệm Đinh như chị em ruột.

"Chủ nhiệm Đinh, cô gái bên cạnh cô là ai vậy? Trông quen quá." Trên sân phơi đã có không ít xã viên lớn tuổi đến từ sớm.

Phần lớn họ đều là những người lớn tuổi trong đại đội.

Tuổi đã cao, không làm được việc nặng nhưng lại không muốn nhàn rỗi, đại đội sẽ giao vài việc nhẹ nhàng hơn cho họ, kiếm được một chút điểm công, trong nhà cũng có tiếng nói đôi chút.

Chủ nhiệm Đinh lôi kéo Lăng Hương Hương giới thiệu với mọi người: "Cô ấy là Lăng Hương Hương, vợ mới cưới của nhà Kế Dũng."