Chương 12

Mục đích đã hoàn toàn đạt được, tâm trạng Lăng Hương Hương rất vui vẻ, đi trên con đường nhỏ lầy lội, cô đều rất hứng khởi.

Niềm vui này của cô cũng rõ ràng lây sang Từ Kế Dũng, trên khuôn mặt không buồn không vui của anh hiếm khi có thêm vài phần ý cười, nhất là khi nghĩ đến lời dặn dò ân cần của Lăng Hương Hương dành cho Chu Vân Vân trước đó, nụ cười trên khuôn mặt anh càng tươi hơn.

Bộ đại đội nằm ở mảnh đất trung tâm đại đội Lâm Hà.

Nơi đây vốn là từ đường của đại đội này, chia làm hai tầng trên dưới, tầng trên là bộ đại đội, tầng dưới là nơi sinh hoạt giải trí của tất cả xã viên.

Trên bức tường bên ngoài có một tấm bảng đen rất lớn, đại đội có thông báo nào đều sẽ viết lên đó, các xã viên đi qua có thể nhìn thấy.

Từ Kế Dũng dẫn Lăng Hương Hương lên lầu.

Các cán bộ của đại đội Lâm Hà đều đã có mặt ở bộ đại đội.

Bí thư Từ là bí thư chi bộ của đại đội, khuôn mặt hiền từ hòa ái, nhìn ai cũng cười tủm tỉm, kế toán Từ phụ trách thống kê tất cả sổ sách của đại đội, trên sống mũi đeo một cặp kính kiểu cũ, trông rất trí thức phong độ, chủ nhiệm Đinh là chủ nhiệm phụ nữ của đại đội, tính tình thẳng thắn. Khi Từ Kế Dũng, Lăng Hương Hương còn chưa vào nhà, họ đã nghe thấy tiếng cười sang sảng của chủ nhiệm Đinh.

Có điều, sau khi Từ Kế Dũng, Lăng Hương Hương tiến vào, tiếng cười của chủ nhiệm Đinh đột nhiên im bặt.

Bí thư Từ, kế toán Từ cũng theo tầm mắt của chủ nhiệm Đinh nhìn về phía Lăng Hương Hương.

Biểu cảm của mọi người đều rất khϊếp sợ, đồng thời muốn nói lại thôi.

Mọi người trong đại đội đều biết Từ Kế Dũng bị Lăng Hương Hương gài bẫy mới phải kết hôn, con người anh công tư phân minh, trong trường hợp không có việc chính sự, bộanh tuyệt đối sẽ không chủ động dẫn người nhà đến bộ đại đội, lần trước bác Từ đến đây đi loanh quanh, Từ Kế Dũng cũng tỏ thái độ rất cứng rắn mời ra ngoài.

Người duy nhất phá lệ có lẽ là Chu Vân Vân.

Chu Vân Vân đến đại đội Lâm Hà của họ khi mới chỉ ba tuổi, trong nhà lại không có người trông nom, Từ Kế Dũng đành phải mang đến đây.

Nhưng anh cũng không để cô bé vào bộ đại đội luôn, mà sau khi chào hỏi bí thư Từ và những người khác, Từ Kế Dũng đã tìm một chiếc ghế nhỏ sắp xếp cho Chu Vân Vân ngồi ở cửa bộ đại đội.

Lúc này, Từ Kế Dũng đột nhiên dẫn Lăng Hương Hương đến đây, mọi người đều đoán rằng, liệu Từ Kế Dũng đang định ly hôn với Lăng Hương Hương chăng?

"Bí thư Từ, kế toán Từ, chủ nhiệm Đinh, đây là Lăng Hương Hương." Trái ngược với dự đoán, Từ Kế Dũng chỉ giới thiệu chính thức Lăng Hương Hương cho mọi người làm quen.

Lăng Hương Hương đứng bên cạnh Từ Kế Dũng, ngoan ngoãn chào hỏi mọi người: "Tôi là Hương Hương, làm phiền mọi người rồi."

Mọi người đầy kinh ngạc, một lúc lâu vẫn chưa hoàn hồn.

Vẫn là chủ nhiệm Đinh cười đi tới, nhiệt tình nắm tay Lăng Hương Hương: "Nàng dâu nhỏ xinh đẹp quá, sau này phải chung sống hòa thuận với Kế Dũng đấy nhé."

Lăng Hương Hương ngượng ngùng gật đầu: "Vâng, tôi sẽ."

Bí thư Từ, kế toán Từ cũng nói một vài lời xã giao.

Đợi đến khi mọi người chào hỏi nhau xong, Từ Kế Dũng tìm ra chiếc ghế nhỏ đã gần như bỏ không hai năm: "Em ngồi ở ngoài này trước đi."

"Hả?" Để cô làm thần giữ cửa à?

Vẻ mặt Lăng Hương Hương ngơ ngác ngồi trên chiếc ghế nhỏ.

Mấy người bí thư Từ nhìn nhau, vẻ mặt người này còn kinh ngạc hơn người kia.

Nhưng Từ Kế Dũng lại lộ ra vẻ mặt như cách biệt cả một thế hệ.

Tiểu Vân Vân đã ngồi trên chiếc ghế nhỏ này mà lớn lên, thoáng cái đã bốn năm trôi qua, Tiểu Vân Vân trở thành một cô bé, chiếc ghế nhỏ ngày xưa cũng đổi cho một cô gái lớn ngồi.

Cô gái này từng giống như Tiểu Vân Vân ngày xưa, vẻ mặt ngơ ngác ngồi trên chiếc ghế nhỏ, trông rất ngoan ngoãn.

Nhớ lại chuyện trước kia, trên mặt Từ Kế Dũng không che giấu được vẻ dịu dàng.

Bí thư Từ và những người khác trong phòng lại nhìn nhau lần nữa.

Kế Dũng này không ổn rồi, chẳng lẽ lời đồn có nhầm, anh không phải bị ép kết hôn?