Nói ra may nhờ có bạn trai cũ trước đây nên Lục Nùng mới biết làm món điểm tâm ngọt, bạn trai cũ là streamer ẩm thực làm điểm tâm ngọt, am hiểu sâu sắc đạo lý “muốn lấy được trái tim của phụ nữ phải lấy được dạ dày của cô ấy trước”.
Từ hôm treo đuổi cô trở đi, mỗi ngày đều làm một loại bánh ngọt tặng cho cô ăn, còn có thể quay chụp cắt nối biên tập cách làm những món điểm tâm ngọt này, đăng lên trên mạng, thuận tiện tag Lục Nùng tỏ tình.
Có đôi khi Lục Nùng sẽ xem một hai lần, xem là tự nhiên cất vào trong đầu cô rồi.
Chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày sẽ có cơ duyên tự mình làm được.
Còn về streamer ẩm thực, ờm... Hai tháng sau anh ta đã trở thành bạn trai cũ của Lục Nùng.
Không trách Lục Nùng được, ăn điểm tâm ngọt hai tháng liền, có một hôm sau khi cô phát hiện mình béo lên 5 kg đã rút kinh nghiệm xương máu dứt khoát quyết định chia tay.
Streamer ẩm thực đau lòng gần chết, cuối cùng đăng weibo “Vẫn chưa đủ hiểu về phụ nữ, thành cũng nhờ điểm tâm ngọt, bại cũng bởi điểm tâm ngọt” làm tổng kết về chuyện tình thất bại của mình.
Sau khi thấy, Lục Nùng còn hơi áy náy, lén lút mua marketing cho streamer ẩm thực, gió đông khiến anh ta hot ra vòng, xem như là bồi thường đối với tinh thần của anh ta.
******
Đi tới phòng bếp, mẹ Ngô đã ngâm tổ yến rồi, tổ yến ngâm nở cần khoảng ba, bốn tiếng, chắc là không kịp bữa tối, không biết có thể kịp bữa khuya không.
Lục Nùng ôm mẹ Ngô một cái, mẹ Ngô thương cô qua a ha ha ha, muốn ăn gì cũng không cần nói đã chuẩn bị xong rồi.
Mẹ Ngô ghét bỏ đẩy Lục Nùng ra, khóe miệng lại nở nụ cười, bà ấy đang làm lê ngào mật, đây là một thực phẩm bổ dưỡng truyền thống, cũng là một loại ăn vặt đặc sắc, thuộc ẩm thực Sơn Đông.
Ẩm thực Sơn Đông đã phát triển ở thủ đô từ thời kì Nguyên Minh Thanh, thậm chí trở thành món ăn cung đình cho nên phần lớn đầu bếp của gia đình có danh tiếng ở phương bắc sẽ biết một hai món ăn Sơn Đông như vậy.
Mẹ Ngô là nhân tài kiệt xuất trong đó, bà ấy từng theo đầu bếp Sơn Đông chính tông học nghề.
Cách làm lê ngào mật rất đơn giản, lê rửa sạch nạo sạch vỏ móc hạt bên trong đi, cắt thành sợi nhỏ, sau đó bỏ lòng trắng trứng, tinh bột, bột mì vào trong sợi lê, nặn thành viên tròn nhỏ.
Bỏ viên tròn vào trong chảo dầu chiên tới vàng óng, cuối cùng bỏ đường cho lên màu, đun lửa nhỏ để hấp thu nước đường, bỏ vào mật ong vào lúc thích hợp.
Lúc bày mâm nếu có hoa quế thì rắc hoa quế lên sẽ càng hoàn mỹ hơn, đáng tiếc mùa này hoa quế còn chưa nở.
Lê ngào mật vừa ra nồi, hương vị ngọt ngào liền từ bốn phương tám hướng quyến rũ vị giác của Lục Nùng.
Lê vốn có tác dụng sinh nước bọt, nhuận họng, tiêu đàm khỏi ho, nhưng lại có tính hàn, Lục Nùng không ăn nhiều được, món ăn này chủ yếu là muốn làm cho Tiểu Cố Hoài ăn.
Thời thơ ấu mỗi đứa bé đều có một hai món ăn ngon khắc vào trong trí nhớ như vậy, sau khi lớn lên hồi tưởng lại là mùi vị của nhà và mẹ, người thân.
Trong tiểu thuyết Cố Hoài không có, nhưng Lục Nùng hy vọng cậu bé có.
Lục Nùng rửa tay, thừa dịp mẹ Ngô chuẩn bị món ăn khác, lột hơn mười cái kẹo sữa thỏ trắng ra bỏ vào trong nồi, lấy sữa từ trong tủ lạnh ra đổ vào nồi, mở lửa nhỏ nhất mà quấy, nấu kẹo sữa và sữa thành nước sữa đường, đổ ra làm lạnh.
Lại mở lửa nhỏ nấu sữa thêm lòng đỏ trứng, vừa đổ vừa quấy, cuối cùng đổ nước sữa đường vào quấy cho đặc lại.
Chia làm mấy phần, rót vào trong ly thủy tinh chân cao mà mẹ Ngô mang tới từ Lý viên, đổ dâu tây thái hạt lựu lên trên, cuối cùng phủ một tầng vải bông nhỏ sạch sẽ rồi để vào trong tủ lạnh.
Trong lúc này, mẹ Ngô lại lần lượt làm xong thịt kho tàu, thịt anh đào chua ngọt , đựng trong đĩa sứ tao nhã đẹp đẽ, trông rất đẹp mắt, có thể nói sắc hương vị đủ cả.
Cuối cùng để vào trong nồi lớn hâm lại rồi bày lên bàn.
Có người nói thịt anh đào chua ngọt là tiền thân của sườn xào chua ngọt, có cách nói khác là món ăn truyền thống nổi tiếng của trường phái ẩm thực Giang Tô, được sáng chế ở Giang Tô, truyền vào cung đình trong thời Càn Long triều Thanh, làm thành hình dáng xinh xắn như anh đào sau này, màu sắc đỏ hồng, thịt vụn da mềm mùi vị mặn ngọt, vô cùng đưa rượu.