Chương 48

Kiếp trước, Từ Tĩnh An là một người bình thường, sau khi xuyên tới, IQ cũng không tăng lên tới đâu, cho nên cô chẳng có chí hướng to lớn gì, sống yên ổn, thích nghi hoàn cảnh.

“Tĩnh An, nghe nói tháng này có cung cấp cá biển và thịt heo. Chúng ta mau đi lãnh phiếu.” Ngô Tố Phân kéo Từ Tĩnh An đi.

Ở niên đại này, không có phiếu khó mà sống được, những phiếu cơ bản như phiếu gạo phiếu dầu đều được phát hằng tháng.

Nhưng có một số phiếu chỉ phát vào ngày nghỉ lễ lớn, bởi vì những ngày đó mới cung cấp những vật tư này.

Cho nên rất nhiều cửa hàng như cửa hàng gạo, cung tiêu xã, trung tâm thương mại đều cử nhân viên mua sắm đến vùng khác mua sắm vật tư. Mua được gì sẽ phát phiếu đó.

Người trong đơn vị đi xin lãnh đạo nghỉ phép rất nhiều.

Từ Tĩnh An nhân lúc bây giờ người còn ít, tới nhà tắm tắm rửa. Xưởng thép có nhà tắm riêng, người nhà công nhân cũng có thể tới công xưởng tắm miễn phí. Cho nên lúc tan làm, người đông giống như luộc há cảo, căn bản không có chỗ xoay người. Người làm việc trong tòa lầu bọn họ nhàn rỗi, cho nên đều nhân lúc ít người đi tắm.

Từ Tĩnh An có thể vào không gian tắm bất cứ lúc nào, nhưng người ngoài không biết. Mùa hè có thể nói là ở nhà xối nước mát, mùa đông lạnh như vậy, chỉ có thể tắm trong nhà tắm đơn vị. Nếu không bị người ta đồn kiểu không thích sạch sẽ thì oan lắm!

Sáng ngày hôm sau, ngoài mua cá và thịt, cô còn dùng phiếu than và 30 tệ tiền củi lửa được phát năm nay. Trước đó trong sân nhà có than chị Tần để lại, buổi trưa cô ăn ở nhà ăn, hai bữa còn lại ăn trong không gian. (Như vậy nấu cơm vừa tiện, ăn thịt các kiểu cũng ngon), bình thường chỉ nấu nước, sưởi ấm.

Cuộc sống bình đạm mỗi ngày kéo dài tới năm 1967.

Vận động bên ngoài vẫn tiến hành rất oanh liệt. Nhưng những thứ này không liên quan gì tới các công nhân.

Sau khi được Ngô Tố Phân hướng dẫn, Từ Tĩnh An thành công đan được một chiếc áo len, quan hệ giữa hai người càng thêm khăng khít.

Đầu năm nay, Ngô Tố Phân bắt đầu hành trình xem mắt. Đồng nghiệp người nhà luân phiên giới thiệu nhưng không tìm được người thích hợp.

Ngô Tố Phân bóc phốt với Từ Tĩnh An rằng đối tượng xem mắt không đáng tin, Từ Tĩnh An chỉ lặng lẽ nghe. Những lúc thế này mang theo tai là được, tuyệt đối đừng có kiến nghị gì, dù sao cũng chưa thân tới mức tâm sự thầm kín!

Ngày quốc tế phụ nữ 8/3, xưởng còn tổ chức cuộc thi kéo co giữa các nữ công chức. Sau cuộc thi, mỗi đồng chí nữ được nhận năm cân giấy vệ sinh. Qua đó, Từ Tĩnh An nghĩ tới xưởng thép này là quá đúng.

Bây giờ đồng chí nam trong thành phố đều mặc kiểu quần áo Trung Sơn, đồng phục làm việc, quân trang là chính, bất kể xuân thu đông, mùa hè rất nhiều người đều mặc áo ba lỗ, áo sơ mi, quần đùi hoặc quần dài là chính.

Mùa hè, đồng chí nữ bình thường đều mặc áo sơ mi hoa, quần dài là chính. Các cô gái yêu thích cái đẹp còn mặc quần áo và váy có màu sắc tươi tắn.

Nhưng kể từ năm nay, quân trang màu lục lưu hành khắp cả nước. Kiểu dáng đều thuộc hệ Trung Sơn, trước ngực đeo một cái huy hiệu chủ tịch Mao.

Trong thời gian ngắn, phụ nữ đều chuyển sang ăn mặc khá đơn giản, hầu hết đều là đen xám xanh, chú trọng sự đồng bộ, bình thường, càng đừng nói là đồng chí nam.

Từ Tĩnh An cũng cất đi những bộ đồ xinh đẹp của mình, mặc đồ giặt đến bạc màu, thậm chí có một số còn có mảnh vá.

Từ khi xuyên việt tới, không nói đến cái khác, ở khoản thức thời này Từ Tĩnh An đã luyện tới điệu nghệ.

Từ sau khi nghe Ngô Tố Phân kể chuyện đi xem mắt của cô ấy, cả tòa lầu giống như đột nhiên mở ra xiềng xích gì đó, khiến mọi người đều quan tâm tới Từ Tĩnh An 18 tuổi vẫn chưa có người yêu.