Chương 17: Không Gian Đất Đỏ?

Cô nhớ rõ, mình rõ ràng đang ở nhà, theo mẹ cùng đi lên phòng bên kia, bởi vì ông nội đang mắng ba.

Kết quả vừa đi qua, liền thấy bà nội kéo cô ra, đánh một cho một trận.

Lúc ấy cô chỉ cảm thấy đầu giống như nổ tung, ý thức đột nhiên bị hút vào một cái động, người cứ thế ngất đi.

Lúc tỉnh tại thì cô đã đến nơi xa lạ này rồi?

Đây là nơi nào?

Làm sao để cô trở về nhà mình? Chẳng nhẽ cô sẽ mãi ở đây?

Ai bắt rồi nhốt cô ở đây vậy?

Cô nhớ mẹ, nhớ cha, càng không muốn cha mẹ lo lắng cho cô.

Cô đột nhiên biến mất, cha mẹ chắc chắn sẽ rất lo lắng?

Tôi muốn về nhà, tôi muốn ra ngoài!

Tô Nhiên ở trong lòng hò hét.

Đột nhiên, cô cảm thấy dần dần có ý thức,



Cô liền cảm giác mình đã rời khỏi nơi đó, bên tai truyền đến giọng nói của mẹ Lâm Huệ Ngọc: “Nhiên Nhiên ơi, con làm sao thế này? Con đừng làm mẹ sợ.”

Lại nghe được giọng nói của ba Tô: “Nhiên Nhiên vừa rồi con bé không có mạch đập, con bé...”

“Không đâu, Nhiên Nhiên không thể xảy ra chuyện gì, nhất định là anh lầm rồi.” Mẹ Tô gào thét,”Nhiên Nhiên nếu có việc, tôi sẽ không bỏ qua cho bọn họ! Tôi không để yên cho cái nhà này đâu!”

Tô Nhiên lần đầu tiên nghe được tiếng phản kháng của mẹ, đây là chuyện chưa từng có.

Trong ấn tượng của cô, mẹ Tô là một nhân vật có tính cách giống như bánh bao, không biết là cái gì tạo thành tính cách như vậy, trước giờ chưa từng thấy mẹ Tô phản kháng.

Hiện giờ, dĩ nhiên có thể vì cô mà kiên quyết phản kháng?

Điều này làm cho Tô Nhiên vô cùng bất ngờ, nhưng cũng làm cho trái tim của cô rất cảm động.

Có thể làm cho một người có tính cách bánh bao, vì cô mà chiến đấu đến cùng, thật sự rất không dễ dàng.

Tình mẫu tử như biển.

“Nhiên Nhiên...” Giọng nói của ba Tô cũng nghẹn ngào, “Chuyện này, ba sẽ không bỏ qua. Muốn mạng của Nhiên Nhiên, ba cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ.”Cho dù bọn họ là cha mẹ của chú ấy, thì cũng không được.

Việc này, không cần thương lượng.

Tô Nhiên nghe, trong lòng thầm nghĩ: Nghe giọng nói của ba, vừa rồi hình như cô không có mạch đập?



Thế nhưng rõ ràng cô vẫn còn sống, vừa rồi chỉ là đi đến một địa phương xa lạ.

Xa lạ...

Địa phương...

Tô Nhiên đột nhiên tỉnh táo lại.

Cô hiện tại còn đang ở Tô gia thôn, vậy chứng tỏ cô không bị bắt cóc, vậy vừa rồi đột nhiên xuất hiện địa phương xa lạ kia là nơi nào? Tại sao cô lại xuất hiện ở đó? Tại sao đột nhiên đi ra?

Chẳng lẽ nơi đó không phải là địa phương trong hiện thực gì, mà là...

Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Cô có thể nhìn thấy nơi đó không?

Cô thật sự muốn đi xem lại!

Tô Nhiên vừa nghĩ xong, đầu nặng chân cô nhẹ nhàng choáng váng, người lại xuất hiện trên mảnh đất đỏ kia.

Giờ khắc này, Tô Nhiên có gì mà không hiểu chứ?

Cô có không gian rồi ư?

Tô Nhiên ở kiếp trước cũng thường xuyên đọc tiểu thuyết, trong tiểu thuyết thường xuyên xuất hiện loại không gian tùy thân này, bình thường chính là do ngọc bội gì đó, vòng tay vòng tay gì đó linh tinh, nhất định có cơ hội kích phát loại cơ hội này, sau đó có được không gian.