Chương 14: Kẻ Thua Trận!

Cuối cùng, Mạc Lai Đệ chỉ cứng đờ ở đó, nhưng không nói gì được cả.

Các chị em dâu khác đều tò mò nhìn thoáng qua mẹ Tô và Tô Nhiên, đặc biệt là Tô Nhiên, cảm thấy đứa nhỏ này tựa hồ trở nên thông minh. Đập đầu ngược lại trở nên thông minh hơn, biết lấy lời gì chặn không được, điều này làm cho các cô nhịn không được liền nhìn cô nhiều hơn hai lần.

Mặc dù trong lòng buồn bực, nhưng không ai hỏi ra miệng.

Ở thời điểm khó xử này, tất cả mọi người giống như đấu đại hội, quan sát diễn biến của nhà lão đại với nhà chú Năm. Lúc này nếu bọn họ tiến lên, vậy biến thành một nồi cháo loạn, cũng giảm bớt mâu thuẫn giữa lão đại và chú Năm.

Bọn họ còn lâu mới ngốc như vậy, làm chuyện làm ơn mắc oán này.

Tô Nhiên cùng Mạc Lai Đệ tranh đấu, cuối cùng lấy Mạc Lai Đệ thất bại mà kết thúc.

Nhưng cũng gia tăng sự căm hận của Mạc Lai Đệ đối với nhà chú Năm. Hoặc là nói, là cả nhà lão đại căm ghét cả nhà Tô Nhiên.

Điều này không chỉ nằm ở sự phản bác và oán hận đối với Tô Nhiên, mà còn ở trước đó, ba Tô có hành động hùng hổ bức người với Tô Diệu Điền.

Ở trong mắt đại phòng, ngũ phòng đều là một đám có thể mặc cho bọn họ chém gϊếŧ, đột nhiên có một ngày đám sư tử đang ngủ say này tỉnh lại, bắt đầu đối đầu với bọn họ, đây cũng không phải là một chuyện khoái trá.

......

Lúc này, trong phòng kia, ba Tô và ông Tô đang giằng co.

Đôi mắt ông Tô trừng thật to, chưa từng nghĩ tới, người đầu tiên đưa ra ý kiến chia nhà lại là thằng Năm thành thật nhất.

Ông ta cho rằng đề xuất phân gia, cũng sẽ là con trai khác, dù sao thằng Năm năm đó đã ký cam đoan.



Nhưng lúc này, thằng Năm lại đưa ra ý kiến đầu tiền.

Nhìn vẻ mặt cùng ngữ khí của thằng Nam, chắc chắn không phải việc bốc đầu, mà là suy nghĩ chuyện thật lâu.

“Ông đây không đồng ý!” Ông Tô không chút nghĩ ngợi từ chối.

Lão đại Tô Diệu Điền cũng nói: “Chú Năm à, chú nghĩ gì thế? Chia nhà? Chúng ta đang sống tốt, tại sao phải chia nhau?”

Ba Tô đáp trả nói: “Cuộc sống của anh thì tốt đấy, nhưng gia đình tôi không tốt.”Lại nói với ông Tô, “Việc này tôi đã quyết định, cha không đồng ý cũng phải đồng ý, việc này không cần thương lượng.”

“Trừ phi tao chết, nếu không tao không đồng ý chia chát gì hết! Lên tiếng chính là Bà Tô, mà không phải ông Tô.

Bà Tô vẫn luôn giả bộ choáng váng, song vẫn không chờ được thằng Năm thỏa hiệp với bà ta, ngược lại nghe được tin tức này, thằng Năm muốn phân gia.

Chia nhà?

Thằng Năm lại muốn chia nhà!

Ai cho ba Tô cái gan đấy? Là tiện nhân Lâm Huệ Ngọc kia sao?

Bà ta biết ngay mà, cưới một thứ như vậy, trong nhà nhất định sẽ không được yên bình, quả nhiên bị bà ta đoán trúng!

Một đứa con trai tốt, biết kiếm tiền nhất, từ sau khi kết hôn, đã bị gió gối thổi bay, ngày càng không nghe lời bà ta, hiện tại ngay cả khi bà ta “choáng váng” cũng mặc kệ, trực tiếp đi lên liền muốn chia nhà.