Chương 16: Cho Chồng Uống Sữa Bò

Không thể không nói, thu hoạch vụ thu thật sự khiến cho người ta mệt mỏi mà. Sau khi làm việc xong rồi đi về nhà cùng với Hàn Quốc Bân, Trần Nhu cũng không phải người làm bằng sắt, mệt mỏi đến mức không muốn đi nấu cơm.

Nhưng làm việc mệt nhọc cả một ngày, sao có thể không nấu cơm.

“Để anh nấu cho”. Hàn Quốc Bân lập tức xung phong làm việc.

Trần Nhu nhướng mày nói: “Được thôi, anh nấu đi”

Hàn Quốc Bân nấu cháo, ăn kèm cùng với cải trắng xào mỡ lợn.

Trần Nhu cũng không chê, ăn xong liền đi tắm rửa, hôm nay thật sự mệt mỏi, tất cả việc nhà đều do Hàn Quốc Bân làm hết.

Hàn Quốc Bân dọn dẹp xong, đi tắm rồi giặt sạch quần áo, sau đó mới đi về phòng.

Trần Nhu đã pha cho anh một ly sữa bò.

Trong không gian của cô có ba vại sữa bột dành cho người trưởng thành uống, có cả tổ yến vừa vặn dùng để bồi bổ dinh dưỡng.

Bản thân cô đã uống rồi, cốc này là để pha riêng cho anh.



Hàn Quốc Bân lắc đầu: “ Anh uống cái cày có tác dụng gì đâu, em giữ lại tự mình uống là được rồi.” Chắc là hôm trước vợ anh đi lên huyện thành mua về, nhưng anh cũng không hỏi nhiều.

“ Em uống rồi, anh cũng uống đi, về sau có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu.” Trần Nhu cười nhẹ, nhìn anh nói.

Trong mắt Hàn Quốc Bân cũng mang theo ý cười, liền uống xong cốc sữa bò mà vợ anh vừa đun xong.

Trong đầu chỉ có một ý nghĩ , uống ngon thật đấy.

Vừa thơm vừa ngọt, giống cái miệng nhỏ nhắn của vợ anh ghê.

Tưởng tượng như vậy, ánh mắt của anh liền rơi xuống cái miệng nhỏ của vợ mình, Trần Nhu hoàn toàn không nhận ra, thật là, cũng không nhìn xem bây giờ là lúc nào, mệt đến mức hận không thể có thêm một buổi tối nữa để ngủ, ai còn có tinh lực để ý đến chuyện này chứ.

Thu hoạch vụ thu đúng là khiến mọi người mệt mỏi, lạc, ngô, lúa mạch, toàn bộ đều đã đến thời gian được thu hoạch, cho dù là đàn ông hay phụ nữ đều mệt đến mức không chịu được.

Trần Nhu tự cảm thấy mình cũng coi như là kiên cường, từ mạt thế xuyên qua đây, khó khăn vất vả gì cũng có thể chịu được, nhưng liên tục như vậy nửa tháng, cô vẫn có chút không chịu được.

“Ngày mai em nghỉ ngơi đi, ở nhà nấu cơm cho anh là được rồi.” Hàn Quốc Bân cũng là một người thương vợ, liền nói.

Trần Nhu cũng không cố gắng chịu đựng, đặc biệt là trong nhà đúng thật không có ít thịt nào, cô đánh giá quá cao công dụng của một ít tóp mỡ với dầu kia, mặc dù dùng tiết kiệm nhưng có một ít này cũng rất nhanh thấy đáy.



Nếu không, cô liền nghĩ ngày mai lại đi mang một ít thứ tốt ra ngoài, dứt khoát liền nghe theo lời anh, ngày mai nghỉ ngơi một ngày không đi làm.

Nhưng tối hôm nay cô vẫn đi ngủ từ rất sớm.

Từ đầu vụ tới nay, mỗi ngày cô đều kiếm đủ 6 công điểm, so với những người phụ nữ khác trong thôn, số công điểm này cũng xem như rất tốt rồi.

So sánh mà nói, mấy người đàn ông kiếm được nhiều hơn, đặc biệt là trong vụ thu hoạch, có thể kiếm đến 12-13 công điểm, ví dụ như Hàn Quốc Bân, anh kiếm được công điểm tối đa, tầm 13 công điểm.

Việc này không cần phải nói cũng biết là anh vất vả, cho nên ngày hôm sau cô dậy thật sớm, trời còn chưa sáng hẳn liền rời giường.

Mà khoảng thời gian này, Hàn Quốc Bân đã đi làm rồi, đợi một lát nữa cô phải đi cùng những người đưa cơm khác để đưa cơm sáng.

Trần Nhu tính toán làm cho người đàn ông này một ít đồ ăn ngon, cho nên trước khi ra ngoài liền đem bột ngô cùng bột gạo trắng trộn lẫn với nhau rồi ủ một chỗ.

Cô mặc thêm áo, đem theo cái rổ đã che chắn kỹ rồi ra ngoài

Đi một mạch lên trấn trên, nguyên thân trước đây ăn ngon, cô chỉ cần đi theo trí nhớ đến những nơi trước đây đã đi qua là được rồi.

Nhưng mà ở đây thịt vẫn rất đắt, một cân thịt loại thấp kém nhất cũng phải gần bảy mao tiền, Trần Nhu không muốn nhiều chỉ mua gần hai lạng thịt.