Chương 7: Vật Tư Cứu Trợ Thiên Tai Ở Trong Không Gian Tùy Thân _ P2

Hứa Vân Lan ngây người, Trương Tuệ Phương đã vội vàng đi ra ngoài.

Nhà ăn công xã ăn cơm, cũng là lúc các xã viên vui vẻ nhất.

Hứa Vân Cường mười ba tuổi và Hứa Vân Lệ mười tuổi tranh nhau đi mua cơm, em trai Hứa Vân Lôi cũng hấp tấp đi theo phía sau bọn họ.

Đổi lại trước đó, Hứa Vân Lan cũng sẽ đi.

Nhưng hiện tại cô đang đánh lộn suy nghĩ tìm nơi để bánh bao ra.

Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có bánh bao là thích hợp nhất.

Vì không muốn dọa bọn họ, cô xem như là vắt hết óc.

Thời gian trong không gian là cố định, không cần lo lắng đồ sẽ hư hỏng.

Lại nói tiếp, nhà các cô hình như từ khi có loạn nạn đói tới nay chưa từng được ăn bánh bao bột mì trắng.

Vừa mới chọn chỗ xong, cơm đã được mua về.

Cha Hứa Quốc Hoa cũng tới đây.

Hứa Quốc Hoa không biết chuyện Hứa Vân Lan té xỉu, nhưng trong nhà có một chiếc loa nhỏ. Hứa Vân Lôi sáu tuổi không đợi Hứa Quốc Hoa đứng vững chân, đã chạy tới giống như vẹt học vẹt nói cho ông ấy biết.

Hứa Quốc Hoa vừa nghe, vội vàng nói: "Để Tiểu Lan ăn cơm trước, chờ con bé ăn no, chúng ta lại ăn.”

Ba người Hứa Vân Cường cũng đói đến mức hai mắt đều sáng xanh.

"Ực" nuốt một ngụm nước miếng, tất cả đều gật đầu đồng ý.

Hứa Quốc Hoa cũng không khá hơn chút nào, toàn thân sưng phù, đi một cái một cái hố, nửa ngày không đi qua nổi.

Nói chuyện cũng không có sức lực gì.

Trương Tuệ Phương há miệng, gì cũng không nói.

Hốc mắt Hứa Vân Lan phiếm hồng, "Cha, con không sao, chúng ta cùng ăn."

Cô biết chưa Hứa Quốc Hoa gần đây thường xuyên bị đen mắt, mẹ cô tuy rằng không nói, khẳng định cũng đau lòng.

Người một nhà rất lâu không được ăn cơm đoàn viên, Hứa Vân Lan đã bao nhiêu lần mơ về khi còn bé.

Lúc này tuy rằng ăn không ngon, nhưng người một nhà cùng một chỗ lại ăn rất vui vẻ.

Hứa Vân Lôi gắp một miếng rau dại nói: "Chị hai, chị nói thứ này là thứ gì?"

Hứa Vân Lan nhớ tới cảnh ăn cơm trước kia, cười nói: "Thịt kho tàu...”

“Đúng rồi." Hứa Vân Lôi tưởng tượng rau dại như thịt kho tàu, "A um" một ngụm nhét vào miệng ăn đến say sưa.

Hứa Vân Cường gắp một miếng rau dại nói: "Vậy anh nếm thử thịt kho tàu này có thơm hay không...... Ừ...... thơm quá, ăn vào miệng đầy dầu mỡ. Mọi người ăn hết đi, đừng nhường nhịn con."

Anh ấy đang là lúc phát dục, ăn nhiều, người trong nhà đều sẽ để anh ấy ăn nhiều hơn chút.