Những cái khác bà không dám nói, nhưng tay nghề nấu ăn của bà nổi tiếng ngon trong đại đội.
Sau khi ăn cơm tối xong, Vu Tiếu và Vu Mạt Lị khiêng sọt lên, cô đưa thuốc lá cho ông nội Vu, bác cả Vu, chú ba Vu. Trong đó ông nội được hai hộp, việc này khiến cho tâm trạng của ông nội Vu rất tốt, bởi vì trong lòng của cháu gái ông quan trọng hơn.
Sau đó lại lấy ra đường đỏ, để bà nội Vu ngâm cho bác gái Vu, thím ba Vu và chị dâu họ Trịnh Tiểu Lan uống. Cuối cùng lấy ra kẹo và bánh quy, chia đều cho anh họ lớn Vu Hướng Vinh, anh họ nhỏ Vu Hướng Đảng nhà bác cả, em họ Vu Hướng Tiền, Vu Hướng Tiến, Vu Mạt Lị của nhà chú ba.
Lúc Vu Tiếu mua những thứ này, tổng cộng dùng hết 50 điểm thiện cảm, kết quả kiếm lại được hết. Buổi tối thu hoạch được hơn 100 điểm thiện cảm, thêm với số trước đây, bây giờ có 223 điểm thiện cảm rồi. Không thể không nói, lần này người cho điểm thiện cảm nhiều nhất là ông nội Vu, bác cả Vu, chú ba Vu và anh em họ, vì vậy điểm thiện cảm của người có quan hệ huyết thống sẽ tăng nhanh nhất.
Chớp mắt, Vu Tiếu đã ở nhà họ Vu hơn hai mươi ngày. Trong hai mươi ngày này, cô theo bà nội Vu học gói bánh chẻo, làm màn thầu, cũng cẩn thận học nhóm lửa, làm cơm, thậm chí còn chốc chốc lại cho kẹo, bánh quy cho đám bạn nhỏ ở đại đội. Điểm thiện cảm đã tăng lên 536 điểm, không thể không nói, điểm thiện cảm của các bạn nhỏ thực sự tăng quá nhanh. Kẹo hoa quả cô dùng một xu mua ở Cung Tiêu Xã, sau đó đập vụn ra, dùng miếng kẹo kiếm điểm thiện cảm của các bạn nhỏ, cực kỳ thuận tiện. Mặc dù động cơ không trong sáng nhưng thực ra cũng rất công bằng.
Hôm nay phải xuống nông thôn rồi, hôm qua Vu Tiếu đã thu dọn hành lý xong, một chiếc chăn mỏng, một chiếc chăn dày, chăn dày là do bà nội Vu mua bông từ chỗ người trong đại đội, gom khắp nơi mới được ba cân bông.
Ngoài ra, Vu Tiếu còn có hai bộ quần áo để thay, đó là quần áo trước đây của nguyên chủ, khoảng thời gian này Vu Tiếu không mua quần áo, một là mang đi mang lại sẽ phiền phức, còn không bằng trực tiếp xuống nông thôn rồi mua. Hai là sợ bà nội Vu sẽ lo lắng cô tiêu tiền lung tung.
Bà nội Vu kéo một cái sọt đến: “Trong đây có hai lọ dưa muối xào đậu cô ve, 10 quả trứng gà muối, một lọ củ cải khô, hai lọ khoai tây nướng tỏi, có thể ăn trên tàu.” Trứng gà muối là do bà nội Vu làm, trong nhà không có trứng vịt, nên dùng trứng gà. Kể ra thì, người nhà họ Vu rất ít khi được ăn trứng gà muối, bởi vì trứng gà phải mang đến Cung Tiêu Xã đổi tiền, hơn nữa một quả bé như vậy, không đủ ăn, còn không bằng làm canh trứng.
Vu Tiếu đeo cặp sách, rồi lại đeo sọt lên vai: “Bà nội yên tâm, cháu sẽ chăm sóc tốt cho mình, đến nơi cháu sẽ viết thư cho mọi người.”
Bà nội Vu gật đầu: “Có khó khăn gì cứ viết vào thư.”
Vu Tiếu gật đầu: “Cháu biết rồi.”
Bác cả Vu nói: “Đi thôi, xe bò đang đợi bên ngoài, còn không đi sẽ không kịp.” Bác cả Vu giúp cô vác hai chiếc chăn bông, cầm hành lý quần áo của cô, hôm nay ông đi tiễn Vu Tiếu, đưa đến bến tàu hỏa.
Bà nội Vu cũng sợ lỡ thời gian của Vu Tiếu nên không nói gì nữa: “Đi đi.”
Người nhà họ Vu nhìn Vu Tiếu và bác cả Vu lên xe bò, mọi người lục tục đi làm.