Chương 9

Hứa Kiến Quân đang cầm một cái giỏ, định đi theo những người trong đại đội xuống sông để bắt cá, nghe người già nói canh cá có thể tăng sữa, anh cũng phải vì con gái mà tìm kiếm nhiều đồ ăn hơn mới được

Sau hơn một giờ bắt cá, cuối cùng cũng bắt được hai con cá chép dài khoảng chục centimet, hai anh trai mỗi người cũng bắt được một con.

Tổng lại 3 anh em cũng bắt được 4 con, Dương Xuân Hoa bảo con dâu cả đưa hai con vào nồi nuôi, hai con làm canh cá, lại nấu thêm một nồi cháo mạch, bữa tối của Hứa gia như vậy là đã xong rồi. Canh cá chép đã là món ăn ngon rồi, mấy người trong nhà đều đã đói bụng, mấy đứa nhỏ nhìn canh cá trắng sữa bốc mùi thơm phức thì nuốt nước miếng, nghĩ sao bữa tối nay mãi chưa tới thế

Nghe thấy Dương Xuân Hoa gọi ăn cơm, bọn trẻ đều nhanh chóng xếp hàng ngồi vào chỗ, ngỏng cổ chờ phần của mình, thịt cá vẫn dành cho người lớn như bình thường, nhưng uống canh cá và ngửi thấy mùi cá thì vẫn là ăn thịt cá rồi

Trân Bảo nằm trong lòng của Tô Lan, cũng duỗi ngón tay ra chỉ vào canh cá của mẹ mình, nước miếng chảy trên yếm, đây là phản ứng sinh lý của trẻ cơn mà, không có gì lạ cả, Trân Bảo an ủi mình nghĩ.

Đã gần hai tháng kể từ khi tới đây, cô đã không ăn bất cứ thứ gì ngoài sữa, trẻ con hạnh phúc nhất chính là không biết mùi vị đồ ăn khác là gì

"Trân Bảo muốn uống canh cá sao, con còn nhỏ lắm bây giờ chưa ăn được, ăn vào sẽ đau bụng đó" Tô Lan lau nước miếng rớt trên cằm Trân Bảo rồi nói với con gái: "Mẹ uống canh cá xong, chút nữa sẽ cho con bú sữa nha"

Tô Lan vội vàng ăn cơm tối rồi trở về phòng cho Trân Bảo ăn, sợ con mèo nhỏ này đói bụng



Hứa Kiến Quân cũng ăn xong rồi trở về phòng sau một lát, Trân Bảo hiện đang ngủ giữa hai người bọn họ, dù sao giường ở nông thôn cũng rất lớn, anh cũng không sợ xoay người mà đè vào con gái.

"Lan Muội" Hứa Kiến Quân nắm tay của Tô Lan trong bóng tối nói: "Anh định hôm nào bắt cá rồi đem tới chợ đen bán thử, anh nghe nói hợp tác xã cung ứng và tiếp thị có sữa mạch nha, rất thích hợp cho trẻ em uống, anh muốn mua một lọ cho Trân Bảo."

"Vạn nhất xảy ra chuyện gì, mấy người trong nhà phải làm sao?" Tô Lan bây giờ chỉ muốn đánh cho Hứa Kiến Quân một gậy, người này làm sao có thể nghĩ ra chuyện nguy hiểm như vậy.

Hứa Kiến Quân: "Không sao đâu, anh sẽ tranh thủ lúc trời chưa sáng đi đường nhỏ để tránh vệ binh kiểm tra, tranh thủ hiện tại còn đang rảnh rỗi, nếu không đợi tới vụ mùa sẽ không có thời gian đi nữa"

Tô Lan: "Vậy anh phải hứa với em ngàn vạn lần cẩn thận, gặp chuyện gì cũng phải nghĩ tới mấy mẹ con em, đừng hành động bốc đồng, biết chưa?"

Hứa Kiến Quân: "Em yên tâm đi, mặc dù anh không thông minh lắm, nhưng cũng sẽ không ngu ngốc mà làm bừa, đợi anh kiếm đủ tiền mua sữa mạch nha rồi anh sẽ không làm nữa, còn phải chờ chị gái về xem có lấy được phiếu không nữa"

Thời đại này sữa mạch nha cũng giống như mấy loại sữa cao cấp nhập khẩu nước ngoài, có tiền, có phiếu còn phải có chỗ mua mới có thể mua được

Trân Bảo lắng nghe lời của cha mẹ, nghĩ về hương vị ngọt ngào của sữa mạch nha, sau đó rơi vào một giấc mơ ngọt ngào, trong mộng không chỉ có sữa mạch nha ngọt ngào, còn cả vì sữa sữa thơm thơm