Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thập Niên 60: Tháo Hán Sủng Thê Như Bảo Vật

Chương 3: Đào Bảo

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tạm thời không nói đến nốt ruồi này, cô phải tiếp nhận toàn bộ ký ức, cha mẹ kiếp trước cũng chính là cha mẹ kiếp này của mình.

Chỉ có điều kiếp trước cô là con một, kiếp này thì không như vậy, trước cô còn có một người chị cả, sau cô là em ba, cuối cùng là một đứa em trai.

Em trai kia chính là cục cưng trong nhà, là loại mà cả nhà đều phải chu cấp, cha mẹ kiếp trước yêu thương cô lúc này đã biến thành cha mẹ cực phẩm trong niên đại văn trọng nam khinh nữ vô cùng...

"Chúc mừng ký chủ, nội dung vở kịch đã được chỉnh sửa lại xong xuôi, tiếp theo, xin mời ký chủ mang theo "Đào Bảo(*)" sống một cuộc sống thật tốt nhé." Một thanh âm điện tử truyền đến.

Cố Lệ hoảng sợ: "Cái quái gì vậy? Mày là ai?"

"Tôi không phải người, cô có thể gọi tôi là hệ thống." Hệ thống nói.

Cố Lệ một giây đã hiểu, đây là bàn tay vàng của cô!



Cố Lệ kìm không được mong chờ nói: " "Đào Bảo" mà mày nói, có phải "Đào Bảo" mà tao nghĩ đến không?"

"Đúng vậy, chính là "Đào Bảo" mà chỉ cần cô muốn, cái gì cũng có thể mua được, chỉ có điều nó cũng cần trả tiền, bên trong có hệ thống thu hồi, nhưng cái này cô phải tự mình tìm kiếm, thời gian của tôi không còn nhiều, bởi vì cô từ bên ngoài vào nên đã xảy ra va chạm, thế giới cũng đã khôi phục hoạt động bình thường, tôi còn phải đi đưa bàn tay vàng cho số phận bị vặn vẹo khác đây, tôi có nhiều công việc lắm." Hệ thống nói.

Cố Lệ vô cùng vui vẻ nói: “Vậy thì cảm ơn mày nhé, nhưng mà mày có thể đem thời gian quay ngược lại về trước một chút được không? Tao muốn yêu đương, không muốn cưới trước rồi yêu sau, tao muốn quay lại hồi năm 16 tuổi cùng yêu đương với Hàn Văn Hồng, thời điểm bây giờ quá đột ngột, trước khi tiến vào hình thức vợ vợ chồng chồng, tao còn chưa từng yêu đương qua bao giờ đâu.”

“Thời gian, thời điểm đều là ngẫu nhiên, hơn nữa thời gian này là vừa vặn, bằng không đưa cô đến thời điểm cô sinh con, sinh con cô có sợ không?”

Cố Lệ: “.....Sợ.” Ngay cả yêu đương cô còn chưa từng thử qua, nghĩ đến việc này là cảm thấy khủng bố.

“Hiện tại đã là một bước đúng chỗ, cô sinh ra hai đứa con trai, về sau có thể không cần sinh nữa. Về phần tình cảm, sau này bàn lại cũng không muộn, dù sao thì trước khi cô tới, cô cùng Hàn Văn Hồng cũng không có tình cảm gì, chỉ là cùng nhau sinh hoạt chung, lại thêm cô có thể tận tình phóng thích mị lực mê chết anh ta, cô cảm thấy thế nào?” Hệ thống dùng thanh âm lạnh như băng dụ dỗ nói.

Cố Lệ: “...”
« Chương TrướcChương Tiếp »