Chương 29:

Cố Cảnh Hằng vừa đi, Chu Tuế Tuế bỗng cảm thấy hụt hẫng. Trong nhà thiếu đi bóng dáng cao lớn của anh, cô cảm thấy rất không quen, buổi tối cũng không còn ai ôm cô ngủ nữa. Cố Cảnh Hằng giống như một chiếc lò sưởi ấm áp, buổi tối ôm anh ngủ rất thoải mái.

Tuy nhiên, Chu Tuế Tuế rất nhanh đã lấy lại tinh thần. Mùa đông Đông Bắc đến rất nhanh, hơn nữa còn rất dài.

Hôm nay cô định đi huyện thành, sau khi tuyết rơi thì xe đạp không thể đi được, cho nên cô định nhờ Vương đại gia chở xe bò trong thôn đi một chuyển, mua nhiều một chút.

Kỳ thực mỗi lần đi huyện thành Chu Tuế Tuế rất ít mua đồ, trong không gian của cô cái gì cũng có, chủ yếu là làm dáng một chút, nếu không làm sao giải thích nhiều đồ vật như vậy ở đâu ra.

"Vương đại gia, cháu biết em dâu sắp sinh rồi, như vậy đi, cháu cho bác một cân đường đỏ, phiền bác đặc biệt đi một chuyến, cháu muốn đi huyện thành mua ít đồ, đồ vật nhiều không dễ lấy."

Vương đại gia rút tẩu thuốc suy nghĩ một chút nói: "Được, vậy đi thôi."

Bây giờ trong thôn ai mà không biết cô con dâu nhỏ nhà họ Cố này kiếm tiền giỏi, muốn đi mua đồ cũng rất bình thường.

Trời đông lạnh giá không giống mùa hè thường xuyên đi huyện thành, mọi người đều ở nhà trú đông. Hơn nữa một cân đường đỏ thật sự không ít, có người ở cữ cả tháng cũng không ăn được một cân đường đỏ. Huống hồ hiện tại mua đường đỏ còn phải có phiếu, người bình thường căn bản không mua được, con dầu nhà bác thân thể yếu, nếu không ăn chút đồ tốt sợ là sẽ bị bệnh.

Con trai của Vương đại gia đau lòng cha mình liền nói: "Hay là để con đưa chị dâu đi?"

"Cút sang một bên, chị dâu con là phụ nữ trẻ, con đưa cái gì mà đưa, để cha đi đưa đi, con ở nhà trông vợ cho cẩn thận."

Lúc này con trai ông mới phản ứng lại, quả thực nam nữ không nên đi cùng nhau, là mình nghĩ sai rồi, vì thế ngượng ngùng cười cười không lên tiếng.

Chu Tuế Tuế quay sang nhìn thấy người phụ nữ mang bầu gầy yếu bên cạnh, hỏi han vài câu.

"Em dâu sắp sinh rồi, sao còn gầy như vậy?"

Bác gái Vương thở dài, "Nhà chúng tôi chỉ có mỗi Đại Chí là con trai, sau khi Tiểu Phương mang thai chúng tôi cũng cố gắng bồi bổ cho con bé, nhưng mà trong nhà cũng chỉ có điều kiện như vậy, sau khi Tiểu Phương mang thai càng ngày càng gầy, đi bệnh viện huyện thành kiểm tra bác sĩ nói vẫn là thiếu dinh dưỡng, chúng tôi cũng không có cách nào, trong nhà cái gì ngon đều dành cho con bé."

Tuy rằng cuộc sống của nhà mình rất tốt, Chu Tuế Tuế cũng biết người bên ngoài sống như thế nào. Lúc mang thai bánh ngô bột mì thô, dưa muối, rau muối, cháo bắp là những thứ thường xuyên ăn, về phần gạo trắng ít nhất cũng chỉ là thi thoảng mới được ăn, nhà nào cũng chẳng dư dả gì. Cả nhà Vương đại gia đều tốt, Chu Tuế Tuế nghĩ họ sẽ không ngược đãi con dâu. Trương Tiểu Phương vẫn gầy như vậy, có thể thấy được là thật sự không có gì để bổ dưỡng.

Cô thở dài một hơi, "Như vậy đi bác, cháu ở huyện thành bảo người ta giữ lại hai cái móng heo, cháu cho em dâu một cái, thứ này ninh với đậu tương ăn rất tốt cho sức khỏe." Cô cũng thương cảm người bà bầu gầy yếu này.

Vương đại thẩm có thể không biết thứ này có tốt cho sức khỏe không, mấu chốt là họ căn bản không mua được, đột nhiên nghe thấy như vậy sao có thể không vui cho được.

"Không được đâu, vậy để chúng tôi đưa tiền, chúng tôi không thể lấy không của cháu được."

Chu Tuế Tuế nở nụ cười, "Không cần đâu bác, trời lạnh như vậy mà để Vương đại gia đặc biệt đi một chuyến cho cháu vất vả lắm, hơn nữa đây là cháu muốn tặng cho em bé, bác cứ cầm lấy."

"Vậy cảm ơn cháu."

Trương Tiểu Phương cũng đầy mặt cảm kích nói: "Cảm ơn chị dâu."

Nói là đi huyện thành mua sắm nhưng điểm đầu tiên cô đến là bưu điện để gửi bản thảo trước, sau đó mới đi dạo một vòng ở cửa hàng bách hóa, mua cho Đại Oa Nhị Oa một ít vở và bút, số này trong không gian của cô không còn nhiều. Về phần quần áo mới cho ba đứa nhỏ, đi dạo một vòng thật đúng là không có gì ưng ý, cô quyết định sẽ tự tay may, trong không gian cũng có sẵn bông.

Thực phẩm cô cũng không mua gì, nhưng cuối cùng chất lên xe bò của Vương đại gia lại là móng giò, bông, vải, thịt lợn, thịt dê, kẹo sữa Thỏ Trắng, thậm chí còn có một túi lê tươi, một cái sọt được đậy kín mít, bên trong cũng không biết là cái gì, tóm lại là chất đầy xe bò.

Vương đại gia nhìn mà líu lưỡi, cô gái này đúng là tiêu tiền như nước.

Sau khi về đến nhà, cô đưa cho Vương đại gia một cân đường đỏ và một cái móng giò đã hứa trước đó, Vương đại gia liền rời đi.