Chương 24:

Hôm nay Chu Tuế Tuế đi xe đạp vào huyện thành lấy tiền nhuận bút, tiện thể mua thêm chút đồ cho nhà. Đang đi trên đường, cô bỗng nghe thấy có người gọi mình. Quay đầu lại, cô thấy một cô bé tóc ngắn đang đứng bên vệ đường.

"Chị ba". Cô bé chạy lại. Chu Tuế Tuế lúc này mới nhận ra đó là Cố Hà, em gái của Cố Cảnh Hằng, đang học cấp hai ở huyện.

"Tiểu Hà."

"Chị ba đến huyện mua đồ ạ?"

"Ừ, mua ít thức ăn. Em được nghỉ hè à?"

"Vâng, bây giờ là mùa thu hoạch, trường em cho nghỉ nửa tháng để về nhà phụ giúp gia đình."

Thời buổi này đúng là như vậy, cứ đến mùa gieo trồng hay thu hoạch là học sinh lại được nghỉ học về nhà làm ruộng.

"Vậy đi cùng chị, tiện đường chị chở về." Chu Tuế Tuế mim cười, may mà cô đã lấy đồ từ không gian ra trước, nếu không thì phiền phức rồi.

"Chị mua nhiều đồ thế ạ?". Thực ra Cố Hà biết Chu Tuế Tuế rất chịu chi, nhưng lâu rồi không gặp, cô bé vân không khỏi giật mình.

"Nhà nhiều trẻ con, anh ba của em cũng đã về, nên phải mua nhiều một chút."

"Vâng ạ." Cố Hà gật đầu.

Hai người cùng về làng. Vì đồ đạc nhiều nên Chu Tuế Tuế đạp xe thẳng về nhà mình luôn, dù sao nhà cô cũng ở ngay gần nhà họ Cố.

"Chị ba, sao em thấy dạo này chị đẹp hơn thì phải?" Cố Hà vẫn luôn rất thân thiết với Chu Tuế Tuế, cô bé thích người chị dâu này nhất.

Lý do là bởi vì Cố Hà rất ngưỡng mộ Chu Tuế Tuế . Chu Tuế Tuế xinh đẹp, lại còn biết chữ, Cố Hà cảm thấy chị dâu mình thật lợi hại.

Chu Tuế Tuế nhướng mày nhìn cô bé xinh xắn trước mặt, "Chị ba của em lúc nào mà xấu?"

"Ha ha ha ha ha". Hai người vừa đi vừa cười đùa vui vẻ.

Đại Oa và Nhị Oa nhìn thấy cô út liền chạy tới, "Cô út!".

Cố Hà đưa tay véo má hai đứa cháu, "Đại Oa, Nhị Oa, hai đứa béo lên rồi đấy! Có nhớ cô không?"

"Có ạ, có ạ!"

Thấy mấy đứa nhỏ chơi đùa, Chu Tuế Tuế cũng không để ý đến chúng nữa. Cô cất đồ đã mua vào nhà. Lần này cô lấy ra hai cân đường đỏ, một cần đường trắng, một cân táo tàu, hai miếng thịt ba chỉ, một miếng sườn, một hộp sữa bột, một hộp sữa mạch nha, linh kinh đủ thứ.

Nghĩ một lúc, Chu Tuế Tuế lại lấy từ trong không gian ra một chiếc dây buộc tóc và một cặp kẹp tóc.

"Tiểu Hà, vào nhà nào!"

Nghe tiếng chị dâu, Cố Hà lập tức chạy vào, "Có chuyện gì vậy chị ba?"

Chu Tuế Tuế đưa dây buộc tóc và cặp kẹp cho cô bé: "Chị mua cho em ở bách hóa tổng hợp đấy, cầm lấy đi."

Chiếc dây buộc tóc có hình quả dâu tây, cặp kẹp tóc thì hình bông hoa. Chu Tuế Tuế thấy hơi quê mùa, nhưng mà thời buổi này thì những thứ này đã rất hiếm có rồi.

“Oa, đẹp quá, trước đây em chưa từng thấy qua. Chị dâu, dây buộc tóc này chắc quý alwms, em không thể nhận được”. Cố Hà lại đẩy trở về. Tiểu cô nương cho dù thực thích nhưng cũng có chừng mực, cảm thấy không thể nhận quà đẹp như vậy.

Chu Tuế Tuế thấy thế, đem dây buộc tóc nhét vào tay Cố Hà: “Em yên tâm đi không phải đồ quý đắt tiền gì đây, chị dâu thích em nên mới cho, em nhận là được rồi:.

Cố Hà lúc này mới nhận, ôm cánh tay Chu Tuế Tuế cười làm nũng nói: “Chị dâu ba đối với em thật tốt. Em thích nhất là chị”.

Cố Cảnh Hằng vào nhà nghe được chính là lời này, mặt liền đen. Này tiểu nha đầu làm gì lại thích vợ hắn, lại còn dựa dựa vào cô nữa chứ:

“Cố Hà, ngươi thích ai hả? Một cô gái lớn như vậy rồi dáng đứng thế nào giống như không xương cứ phải dựa vào người khác?”

Cố Hà vừa nghe anh trai mắng, lập tức buông cánh tay Chu Tuế Tuế, đứng thẳng, ngẩng đầu không dám lên tiếng. Cô sợ nhất chính là anh ba, cũng không biết chị dâu làm sao mà chịu đựng được tính tình này của anh ấy, lúc nào cũng nghiêm túc, lạnh lùng.

Cố Cảnh Hằng còn không biết suy nghĩ của em gái, nếu biết chắc chắn muốn mắng nha đầu này một chặp nữa.

Chu Tuế Tuế thấy thế liếc mắt với Cố Cảnh Hằng nói: “Anh sao tự nhiên lại dọa Tiểu Hà sợ thế.”

Cố Cảnh Hằng bị câu nói của vợ hơi chột dạ, tức giận liền giảm một nửa.

Lúc này Cố Hà chỉ còn biết chạy lấy người: “Anh trai, chị dâu, em về nhà đây”. Nói xong nhanh như chớp chạy về nhà.