Chương 46: Thuốc Lai Giống Cho Heo Đực

“Miệng còn không sạch sẽ.” Lục Hướng Noãn nhìn anh ta còn không ngoan, lại thưởng cho anh ta hai cái tát, tát xong thì ghét bỏ rút khăn ướt trong túi ra lau sạch sẽ.

Lúc này Lâm Hạo nằm trên đất cũng ngấm thuốc, toàn thân anh ta nóng như lửa đốt, đôi mắt đã thay đổi.

“Lục… Hướng Noãn… Cô tiêm… Thuốc gì… Cho tôi…” Còn chưa nói hết Lâm Hạo đã muốn cởϊ qυầи áo của mình ra, nhưng mà đôi tay của anh ta bị trói chỉ có thể cọ trên đất, khiến mình dễ chịu hơn chút.

“Thuốc lai giống cho heo đực, anh xem tôi đối xử tốt với anh cỡ nào.” Lục Hướng Noãn nhìn dáng vẻ của anh ta hiện giờ, cười nhạo một tiếng.

Nhưng mà Lâm Hạo đã không nghe rõ Lục Hướng Noãn nói gì, bởi vì hiện giờ anh ta nóng lòng muốn được phóng thích, đã sốt ruột tới mức đôi mắt đỏ bừng lên.

Giáo huấn xong cũng nên kết thúc, Lục Hướng Noãn lười liếc mắt nhìn anh ta một cái, đi thẳng ra ngoài.

Đã có mấy tên lưu lạc đợi cô đã lâu bên ngoài, nhìn thấy Lục Hướng Noãn đi ra thì lập tức vây quanh cô.

Lục Hướng Noãn móc ra một xấp tiền ném cho bọn họ, cũng dặn dò bọn họ “chăm sóc” người nằm bên trong.

Những người đó lấy được tiền xong, lập tức chạy vào.

Lục Hướng Noãn ở ngoài cửa nghe thấy tiếng kêu như heo bị chọc tiết vui thích kèm theo chút thảm thiết, nhưng không mềm lòng chút nào.

Đám ăn xin này là cô đặc biệt tìm tới, đều là người đàn ông mạnh mẽ, mấy trăm năm không chạm vào phụ nữ.



Ở trong mắt bọn họ, đàn ông phụ nữ đều như nhau.

Cho nên không cần suy nghĩ nhiều, cũng biết Lâm Hạo ở bên trong thê thảm cỡ nào, một mình phải đối phó mười người, đối với cơ thể nhỏ bé của anh ta mà nói, cho dù không chết cũng không còn nửa mạng.

Không phải thích làm sao, cô sẽ thành toàn anh ta, cho anh ta làm đủ.

Âm thanh bên trong chưa từng dừng lại, càng đến cuối cùng âm thanh càng mỏng manh, cuối cùng Lục Hướng Noãn sợ bẩn lỗ tai mình trực tiếp đeo tai nghe.

Cô lấy cái ghế nằm trong không gian ra, nhàm chán xem phim truyền hình.

“Câu chuyện ở lớp học nấu ăn” đã được cô xem sáu bảy tập, còn chưa thấy người bên trong đi ra.

Lục Hướng Noãn nhàm chán chỉ có thể vừa nghe nhạc, vừa tiếp tục mua sắm.

Tiền trong tay rải rác cộng lại cũng hai trăm vạn, cô phải tiêu gần hết mới được.

Hơn nữa cô có dự cảm càng ngày càng mãnh liệt, tận thế là mấy ngày này.

Cô lại đặt thêm ít quần áo, còn có đồ ăn vặt đồ uống, cứ mua mua mua như vậy chỉ mới tốn 20 vạn.

Có tiền không tiêu hết cũng là một loại phiền não, ngay khi Lục Hướng Noãn suy xét mình cần nên mua gì, người bên trong kéo quần vẻ mặt thỏa mãn đi ra.



“Em gái, sau này còn có chuyện tốt như vậy nhớ gọi bọn anh, không cần tiền cũng được.” Người đàn ông cầm đầu diện mạo đáng khinh híp mắt nhỏ nịnh nọt nhìn cô gái trông xinh đẹp đeo kính râm trước mặt.

“Ừm.” Lục Hướng Noãn gật đầu, những người khác thấy không thú vị, không tự tìm rủi ro cho mình vội vàng rời đi.

Lục Hướng Noãn đợi bọn họ rời đi mới cởi kính râm trên mặt, đi vào.

Lúc này toàn thân Lâm Hạo trần trụi nằm trên đất, trên người thực sự thê thảm, người sáng suốt vừa nhìn đã thấy được chiến trường kịch liệt cỡ nào.

Lục Hướng Noãn tiến lên trước, nhìn Lâm Hạo nửa chết nửa sống thở vào thì ít thở ra thì nhiều, cô tiến lên đạp hai cái, nắm lấy cằm anh ta nhét thuốc vào miệng anh ta, nhìn anh ta nuốt xuống mới rời đi.

Tận mắt nhìn thấy Lâm Hạo hoàn toàn phế đi, Lục Hướng Noãn mới cảm thấy cơn tức trong lòng mình được xả ra, sau đó lấy một chiếc xe đạp trong không gian ra đạp về khách sạn.

Vừa đến khách sạn, thì nhận được cuộc gọi từ đồng nghiệp cũ trong bệnh viện.

Lúc này cô mới biết Vương Thuần Nhiên mới được đưa vào bệnh viện, kết quả đứa bé không giữ được, tử ©υиɠ cũng bị cắt bỏ.

Lục Hướng Noãn nói cảm ơn với đồng nghiệp, sau này có rảnh sẽ cùng nhau ăn cơm, sau đó cúp máy.

Gieo nhân nào gặp quả ấy, không phải sao?

Như vậy rất đúng lúc, cô đỡ phải ra tay, khiến đôi tra nam tiện nữ kia cột lấy nhau cả đời đi, tra tấn lẫn nhau.