Chương 39: Nhưng Mà Em Muốn Một Hôn Lễ Long Trọng, Được Không

Là tiểu thuyết niên đại văn, lần đầu tiên Lục Hướng Noãn tiếp xúc với mấy thứ này đọc là nghiện, đợi cô đọc xong hết quyển sách kia trời đã sáng.

Chẳng trách Vương Hiểu Tĩnh rất thích đọc tiểu thuyết, cô chưa từng đọc còn có thể đọc không dừng lại được, vì thế Lục Hướng Noãn tải hết tiểu thuyết niên đại văn có trên mạng.

Ngoại trừ chuyện này, còn có tổng tài bá đạo mang thai chạy trốn, cung đấu trạch đấu cổ đại… cũng không buông tha.



Đợi ngày hôm sau khi Lục Hướng Noãn tỉnh lại, tất cả tài liệu trên máy tính đã tải xong, vì thế cô cho máy tính vào không gian.

Ngay sau đó dùng ý thức kiểm tra không gian, phát hiện nên tích trữ đều tích trữ gần đủ, ngay sau đó cô đặt vé máy bay tới nước M một chuyến.

Lấy bừa hai bộ quần áo, mang chứng minh thư còn có hộ chiếu đi tới sân bay.

Đến nước M đã là 7 giờ tối, nhưng mà bên nước M là ban ngày, vì thế cô tìm khách sạn gần sân bay trước.

Nhưng mà Lục Hướng Noãn cũng không rảnh lo nghỉ ngơi, bởi vì toàn thế giới chỉ có nơi này giao dịch vũ khí hợp pháp.

Nước M cho phép công dân có súng ống, cho nên thị trường giao dịch súng ống ở nơi này tùy ý có thể thấy được, nhưng mà Lục Hướng Noãn không có thẻ xanh ở nước M, lại không sinh sống ở nước này trên ba tháng, không chứng nhận được nộp thuế, khó mà mua được.

Nhưng có tiền có thể sai được ma quỷ, cho nên Lục Hướng Noãn lên mạng liên lạc với lái buôn buôn lậu súng ống ở nước M trước, mua sắm súng trường, súng ngắn, súng tự động, súng ngắm một lát, sau đó lại mua 1000 viên đạn đủ kích cỡ.

Đợi tới địa điểm giao dịch, Lục Hướng Noãn thuê mấy người đàn ông vạm vỡ ở bên cạnh bảo vệ cô.

Lái buôn buôn lậu cũng bị cô gái nhỏ gương mặt phương đông trước mặt làm cho kinh sợ, nhưng chỉ cần tiền tới tay ông ta sẽ không quan tâm cô mua nhiều vũ khí như vậy làm gì.

Cứ thế Lục Hướng Noãn tốn năm ngàn vạn mua được vũ khí giữ mạng, cô vô cùng hài lòng đối với chuyện này.

Hài lòng không chỉ có cô, còn có lái buôn buôn lậu kia, làm một chuyến này đủ cho ông ta ăn cơm ngon rượu say chơi nhiều năm.



Trải qua nhiều ngày tích trữ hàng hóa như vậy, Lục Hướng Noãn tiêu tiền như nước trong thẻ còn dư chưa tới năm trăm triệu, buổi tối cô trở lại khách sạn trực tiếp tiến vào không gian, phát hiện thật sự không thiếu gì.

Đồ trong không gian của cô đủ cho cô sống mấy đời, cho dù nuôi thêm một học trưởng cũng không nói chơi.

Nhưng mà mua gì đây, Lục Hướng Noãn nằm trên giường nghĩ mãi không ra, dù sao đợi tới mạt thế xong số tiền này sẽ thành giấy không có tác dụng gì.

Mãi đến khi trên di động có một tin nhắn: “Đồ của đổ vương cất giữ khi còn sống được tìm thấy, kim sơn kim thuyền vô giá.” Nhanh chóng hấp dẫn sự chú ý của Lục Hướng Noãn.

Đúng vậy, cô có thể mua vàng, lão tổ tông thường nói: “Loạn thế hoàng kim thịnh thế đồ cổ.”

Vàng đến nơi nào cũng không sai, còn đồ cổ, không nằm trong phạm vi suy xét của Lục Hướng Noãn, năm trăm triệu này của cô nếu mua đồ cổ chỉ có thể mua được mấy cái.

Thứ như đồ cổ có giá quá cao, nhưng mà vàng thì khác, vàng lúc nào cũng có thể đảm bảo được có giá trị.

Cho nên cô trực tiếp đến thị trường giao dịch vàng, mua bốn trăm triệu năm ngàn vạn thỏi vàng, trọng lượng cao tới hơn tấn, sau khi mua xong thì Lục Hướng Noãn ném hết vào không gian.

Đợi khi cô định đặt vé máy bay về nước, thì nhận được điện thoại của Lâm Hạo nói đã chuẩn bị đủ tiền.

Động tác còn rất nhanh, Lục Hướng Noãn nghĩ thầm trong lòng như vậy, sau đó gửi số tài khoản ngân hàng của mình cho anh ta.

Một lát sau Lục Hướng Noãn nhận được thông báo có 50 vạn mới gửi vào tài khoản.

“Đợi lần này em kiếm được tiền, em sẽ lập tức mua nhà mua xe cho anh.” Lục Hướng Noãn tiếp tục lừa gạt.

“Hướng Noãn, khi nào chúng ta kết hôn.” Bên kia điện thoại Lâm Hạo không đợi kịp, chỉ khi hai người đăng ký kết hôn, đến lúc đó tiền Lục Hướng Noãn kiếm được, còn có tiền bồi thường bảo hiểm khi cô chết mới là của anh ta.

“Nhưng mà em muốn một hôn lễ long trọng, được không?” Lục Hướng Noãn vừa nói chuyện vừa lật xem ảnh chụp thám tử tư gửi tới cho cô.