Chương 20: Tận Thế Sắp Tới Ư?

Tới tới lui lui, Lục Hướng Noãn thử nghiệm rất nhiều lần, khi cô thử cho đồ vào trong không gian, phát hiện cũng có thể.

Hơn nữa Lục Hướng Noãn cho cốc nước ấm vào, đợi hai tiếng qua đi lại đi xem, phát hiện vẫn còn nóng như khi cô bỏ vào, thời gian trong không gian là yên lặng.

Cuối cùng cô cũng tiếp nhận sự thật này.

Nói cách khác, cô thật sự có không gian trong truyền thuyết mà người khác tha thiết mơ ước, chuyện này đúng là làm điên đảo nhận thức đối với khoa học suốt hai ba mươi năm của cô.

Nhưng cho dù như vậy, Lục Hướng Noãn vẫn không định nói chuyện không gian cho bất cứ người nào.

Bởi vì cô sợ bị kéo ra ngoài làm nghiên cứu, còn là loại mổ bụng.

Hơn nữa lòng người khó dò, không biết giây tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.

Trải qua tình yêu, tình thân, hữu nghị phản bội, Lục Hướng Noãn không biết còn có thể tin tưởng nữa không.

Cho nên bất cứ lúc nào, chỉ có mình mới không phản bội mình.

Nhưng hiện giờ cô không biết mình có được không gian thì nên làm gì, cảm thấy giống như là vật trang trí, đối với cô mà nói là kho hàng có thể chứa đồ mà thôi.

Bởi vì nhân sinh của cô rất đơn giản, thời còn nhỏ bị người nhà ngược đãi, quần áo là người khác tặng, ăn là cơm thừa canh cặn, có đôi khi đói quá cô sẽ đến thùng rác lục cơm người khác ném đi ăn.

Tóm lại đối với Lục Hướng Noãn còn nhỏ mà nói, còn sống là được.

Đợi trưởng thành một chút cô muốn thoát khỏi gia đình kia, đối với người không có thứ gì như cô, chỉ có thể thông qua tri thức thay đổi vận mệnh.



Đã từng chịu bao nhiêu khổ Lục Hướng Noãn không nhớ rõ, chỉ cần có thể kiếm tiền, cô sẽ không từ bỏ, còn dựa vào tinh thần tiểu cường đánh không chết.

Cô cũng liều mạng học tập, cuối cùng dựa vào thành tích 680 điểm thi đại học, thi đỗ đại học y khoa tốt nhất Hoa Quốc.

Cho dù thi đỗ đại học, Lục Hướng Noãn cũng không để mình thả lỏng, tiếp tục học tập, làm thêm.

Cuối cùng dựa vào biểu hiện xuất sắc khi thực tập, được ở lại bệnh viện nhân dân số 1 Nam Thị.

Cho nên đối với rất nhiều thứ cô giống như một tờ giấy trắng, ngoại trừ đọc sách chính là làm việc, không có chút hứng thú khác.

Ngay khi Lục Hướng Noãn đang suy nghĩ di động vang lên, mở ra nhìn là Hứa Nhạc nhắn tin tới.

“Anh tới rồi, có việc gì thì gửi tin nhắn cho anh.”

“Dạ.”

Lục Hướng Noãn nhắn tin lại xong, nhàm chán bắt đầu lướt weibo.

Weibo này cô mới đăng ký được mấy ngày, còn là vì chuyện hot trên mạng lần trước mà đăng ký.

Lướt mấy vòng phát hiện không có thứ gì đáng xem, còn không bằng lướt web xem mấy tin tức thực tế.

Khi cô chuẩn bị đóng weibo lại, đột nhiên có một tin tức khiến cô chú ý.



“Tận thế sắp tới.”

Cô ấn vào xem, phát hiện chủ tin tức này phân tích nói có sách mách có chứng, phía dưới còn có đại V đang thảo luận, Lục Hướng Noãn mở ra xem, đã trên mười vạn bình luận.

Liên tưởng tới không gian đột nhiên xuất hiện, tuy Lục Hướng Noãn bình tĩnh lúc này cũng không bình tĩnh nổi, tay nắm di động cũng run rẩy.

Không gian trong truyền thuyết xuất hiện, lời đồn tận thế sắp tới có vẻ không giả chút nào.

Lục Hướng Noãn cảm thấy cô không thể ngồi yên đợi chết, cô muốn sống hơn bất cứ người nào.

Cho nên Lục Hướng Noãn tìm đọc tài liệu trên mạng, nhìn xem có thể tìm được thứ có ích hay không, để cô tham khảo.

Suốt cả chiều Lục Hướng Noãn nằm trên giường nghịch di động, thậm chí tiểu thuyết mạt thế có chứa không gian cô còn đọc mấy quyển.

Cuối cùng Lục Hướng Noãn cho ra một kết luận, nếu muốn sống sót ở mạt thế, vậy phải tích trữ đồ, tích trữ mấy thứ có thể sử dụng, đến lúc đó mọi người chắc chắn sẽ tranh giành đồ ăn.

Ngoài ra cô phải tìm một chỗ an toàn chờ đợi, còn gia cố cửa sổ vách tường như trên mạng nói, cài đặt thiết bị chống trộm chỉ có thể nhìn xem.

Bởi vì một khi tận thế đến, đến lúc đó thổi quét toàn cầu sẽ là một trận tai nạn rất tàn ác.

Gió bão, hồng thủy, sóng thần, động đất, thời tiết rất nóng…

Những thứ này có thể chống đỡ được sao.

Quả thực chính là ý nghĩ kỳ lạ, kẻ điên nằm mơ.