Chương 2: Chứng Kiến Gian Tình

“Bác sĩ Lục, chính là…” Bảo vệ Tiểu Từ vẫn còn rối rắm, sợ bác sĩ Lục cho rằng mình đang châm ngòi quan hệ giữa cô và người yêu cua cô.

Nhưng mà không nói ra, anh ta nghẹn trong lòng cũng rất khó chịu.

“Làm sao vậy? Có phải cơ thể của dì còn không thoải mái hay không?”

“Không phải không phải, mẹ tôi còn bảo tôi gặp cô thì cảm ơn cô nữa.” Bệnh của mẹ anh ta ít nhiều gì cũng nhờ bác sĩ Lục y thuật cao siêu, nếu không mẹ anh ta đã không còn.

“Vậy được rồi, tôi còn có việc nên đi trước.” Hôm nay là sinh nhật 31 tuổi của bạn trai cô, cô đặc biệt đổi ca với đồng nghiệp, chính là vì tan làm trước bạn trai, bố trí căn phòng trước.

Đồng thời Lục Hướng Noãn cũng quyết định xong, tối hôm nay sẽ giao mình cho anh ta từ đầu tới cuối, dù sao nhịn nhiều năm như vậy anh ta cũng vất vả.

Nghĩ thế cô lại cười, hai người hẹn hò nhiều năm như vậy cô còn ngây thơ giống y như tờ giấy trắng, thường ngày chỉ nắm tay, hôn môi cũng chỉ mấy lần.

Lâm Hạo rất tôn trọng cô ở phương diện này, tuy bọn họ ở cùng nhau nhưng bình thường là chia phòng ngủ, khi cô nói chuyện này với bạn, mấy người bạn của cô còn không tin, nói trên đời này không có người đàn ông không lén ăn mặn.

Nhưng Lục Hướng Noãn tin tưởng anh ta một cách mù quáng, tin tưởng anh ta không giống với người đàn ông khác.

“A a a a, thôi, đợi lần sau đi.” Bảo vệ Tiểu Từ nhìn bóng dáng bác sĩ Lục đi xa, uể oải nghĩ, đợi lần sau lại gặp bác sĩ Lục, nhất định phải nhắc nhở.



Mẹ anh ta nói bác sĩ Lục là người tốt, người tốt nên có đền đáp thật tốt.

Lục Hướng Noãn mới mở cửa nhà ra, thì thấy trong nhà có đầy quần áo rơi trên đất, áσ ɭóŧ, qυầи ɭóŧ.

Cô nhặt mấy thứ này lên mới phát hiện không phải của mình, trong lòng lập tức âm trầm.

“Anh nói xem là cơ thể em đẹp, hay là cơ thể Lục Hướng Noãn đẹp.”

“Tiểu tổ tông của anh, đừng giày vò anh nữa.”

Lục Hướng Noãn quá quen thuộc với giọng nói này, giọng nói này là giọng nói của bạn trai cô Lâm Hạo.

Mà giọng nữ kia cũng không khó phân biệt, nếu cô đoán không nhầm mà nói, chính là bạn thân tốt nhất của cô Vương Thuần Nhiên.

“Em đúng là tiểu yêu tinh, là muốn kẹp chết anh sao.” Lâm Hạo thật sự không nhịn được.

Suýt chút nữa khiến anh ta kích động tước vũ khí đầu hàng.

“Anh có nói hay không.”

“Anh nói anh nói, là em, Lục Hướng Noãn giống y như lão nữ tu sĩ, không cho ông đây chạm vào, nếu không ông đây có thể đi tìm cô gái dâʍ đãиɠ như em sao.”



Lục Hướng Noãn im lặng đi tới trước cửa phòng ngủ của mình, nghe bạn trai yêu nhau 5 năm nói mình như vậy, phẫn nộ đến mức nắm chặt tay.

Là chính anh ta nói có thể nhịn, phải đợi tới đêm tân hôn.

“Vậy khi nào anh chia tay với lão vu bà kia, em và đứa bé trong bụng đã sắp không đợi kịp.” Bởi vì cố kỵ đứa bé trong bụng, Lâm Hạo không dám làm động tác quá mạnh, chuyện này còn khiến anh ta cảm thấy vô cùng kí©h thí©ɧ.

Bởi vì tiểu dâʍ đãиɠ Vương Thuần Nhiên này ở bên trên anh ta, quả thực khiến cả người anh ta điên cuồng.

“Nhanh thôi, anh đã mua ít bảo hiểm cho cô ta, đến lúc đó đôi ta kết hôn, anh tìm cớ khiến cô ta chết đi, đến lúc đó khoản tiền bồi thường kia là của em và con, còn có căn hộ này nữa.” Lâm Hạo vừa nói, vừa không quên vỗ mông Vương Thuần Nhiên.

Những chuyện này anh ta đã sớm lập kế hoạch xong, ở bên nhau với cá mặn chết tiệt Lục Hướng Noãn kia nhiều năm như thế, anh ta đã sớm ngấy, nếu không phải cô còn có chút tác dụng, anh ta đã sớm đá cô.

Lúc này Lục Hướng Noãn đã tức tới mức muốn lao vào đánh chết đôi cẩu nam nữ kia, nhưng mà cô bình tĩnh lại, một người phụ nữ như cô đương nhiên không đánh lại được một người đàn ông như Lâm Hạo.

Vì thế cô im lặng mở điện thoại ra, tính toán quay hết lại hành động ghê tởm của đôi cẩu nam nữ này.

“Ở phòng anh làm rất tốt, sao cứ thích tới phòng Lục Hướng Noãn như vậy.”