Chương 16: Chắc Chắn Là Ra Cửa Không Xem Hoàng Lịch

Chuyện này càng không có ai nói Lục Hướng Noãn không phải, dân mạng vội vàng sang weibo của Lục Hướng Noãn xin lỗi, cầu xin tha thứ, các tài khoản truyền thông và người nổi tiếng đều vội vàng xóa video về Lục Hướng Noãn.

Khi tuyết lở không có một bông tuyết nào là vô tội.

Đáng tiếc đã muộn, bởi vì bọn họ đã nhận được lệnh triệu tập của tòa án, vốn tưởng rằng Lục Hướng Noãn chỉ nói miệng, không nghĩ tới làm thật.

Kết quả cuối cùng là những người bị Lục Hướng Noãn tố cáo tới tòa án ngoại trừ công khai xin lỗi Lục Hướng Noãn ra, còn cần bồi thường thiệt hại tinh thần cho Lục Hướng Noãn, tương đương 50 vạn nhân dân tệ.

Lục Hướng Noãn vốn nên đau lòng như người bên ngoài nghĩ lúc này đang ở khách sạn nhìn số dư trong tài khoản cười vô cùng vui vẻ.

Nếu có thể, Lục Hướng Noãn hi vọng phương pháp kiếm tiền này có thể nhiều thêm một chút, trừ cô vui sướиɠ ra còn có luật sư Trương Vĩ, bởi vì đây là vụ án thắng đầu tiên trong nhiều năm qua của anh ta.

Anh ta cần tranh sĩ diện cho tổ tông.

Mà Lâm Hạo vui sướиɠ chuyện Lục Hướng Noãn hoàn toàn cắt đứt quan hệ với người nhà, đợi sau khi cô chết đi, khoản tiền đó sẽ thuộc về anh ta.

Cho dù anh ta gọi điện cho Lục Hướng Noãn, bị Lục Hướng Noãn cúp máy xong, anh ta vẫn giống như người qua đường vô lại nhắn tin an ủi cô.

Nhưng mà Lục Hướng Noãn không thèm nhìn một cái, coi như tin nhắn rác xóa đi.

Đồng thời bên bệnh viện cũng báo tin, thông báo ngày mai cô đi làm lại.



Lục Hướng Noãn không đáng vì công việc không qua được, dù sao tiền trong tay cô không đủ cho cô tiêu xài cả đời.

Cho nên ngày hôm sau cô dậy từ sớm, rửa mặt mũi một lát rồi đi làm.

Lục Diệu Tông ở cửa bệnh viện đợi đã lâu còn chưa thấy Lục Hướng Noãn, đã bắt đầu hơi bực bội.

Đều tại tiện nhân kia, làm hại Tiểu Bối chia tay với mình, công việc của cha mẹ anh ta cũng không còn, hiện giờ cả nhà bọn họ đã thành chuột chạy qua đường mọi người đòi đánh.

Thân thích hàng xóm tránh còn không kịp, ngay cả đám bạn của anh ta cũng không chơi với anh ta nữa.

Nếu anh ta không sống tốt, vậy Lục Hướng Noãn đừng mơ sống tốt, cùng lắm thì đồng quy vu tận.

“Bác sĩ Lục, buổi sáng tốt lành.” Vương Hiểu Tĩnh nhìn thấy bác sĩ Lục tới đi làm, vui sướиɠ tiến lên chào hỏi.

“Buổi sáng tốt lành.”

Lục Diệu Tông nghe thấy giọng nói của tiểu tiện nhân Lục Hướng Noãn, ngẩng đầu lên nhìn thì phát hiện cách mình không xa.

Anh ta đội mũ lên, nắm chặt dao gọt hoa quả trong túi, cúi đầu tiến về trước.



Lúc này Lục Hướng Noãn đang nói chuyện câu được câu không với Vương Hiểu Tĩnh, cho nên không chú ý tới nguy hiểm đang tới gần mình.

Lúc này Lục Diệu Tông móc dao gọt hoa quả trong túi ra, trực tiếp đâm vào người cô.

Đợi khi những người khác phát hiện đã muộn, Lục Hướng Noãn ngã xuống vũng máu, không có người nào thấy ngọc trụy trên cổ Lục Hướng Noãn không cẩn thận dính máu, sau đó tản ra ánh sáng xanh, chỉ mấy giây đã biến mất không thấy.

Trong lúc nhất thời đủ loại tiếng thét chói tai, hiện trường trở nên hỗn loạn, Vương Hiểu Tĩnh bị dọa đến tay phát run run rẩy móc di động trong túi ra, gọi 110.

Mà Lục Diệu Tông thì nhân lúc hỗn loạn chạy trốn thật nhanh.

Đợi cảnh sát đến khống chế hiện trường, Lục Hướng Noãn đã được đẩy vào phòng cấp cứu tiến hành cứu chữa.

Mà Lâm Hạo nhận được tin thì vội vàng tới bệnh viện, anh ta không phải lo lắng cho an nguy của Lục Hướng Noãn, mà hiện giờ hai bọn họ còn chưa đăng ký, cô chết đi thì đống bảo hiểm mình mua sẽ uổng phí.

Bên kia Hứa Nhạc đang bận rộn làm thí nghiệm, khi nghe tin Lục Hướng Noãn bị người ta đâm bị thương thì cốc giữ nhiệt trên tay rơi xuống đất, không rảnh lo cởi đồng phục thí nghiệm chạy vội ra ngoài.

Anh ta vẫy một chiếc xe taxi, trên đường đi không ngừng thúc giục tài xế lái nhanh hơn.

Anh ta sợ tới muộn, sẽ không gặp được mặt cô nhóc chết tiệt kia lần cuối.

Tài xế đáng thương đã lái rất nhanh, lại nhanh hơn sẽ trừ điểm bằng lái của ông ta, nhưng mà khi ông ta thấy người đàn ông ngồi ghế sau nước mũi nước mắt giàn giụa, khóc giống như ai đó chết, thì mềm lòng không rảnh lo mọi chuyện, nhấn mạnh chân ga.