Chương 13: Nhân Tính Vặn Vẹo Hay Là Đạo Đức Chôn Vùi?

Để lại đám người hai mặt nhìn nhau, nhưng có người biết chuyện quay toàn bộ video lại đăng lên mạng, còn lấy tiêu đề vô cùng bắt mắt.

“Rốt cuộc là nhân tính vặn vẹo hay là đạo đức bị chôn vùi, vậy mà thiên sứ áo trắng vung tay đánh nhau với cha mẹ ruột.”

Trong lúc nhất thời video lập tức trở thành chủ đề hot, phía dưới video là đủ loại bình luận khiển trách phỉ nhổ thiên sứ áo trắng đánh người.

“Loại người này chính là cặn bã của xã hội, còn thiên sứ áo trắng, cha mẹ ruột còn dám đánh, đâu còn ai dám tìm cô ta khám bệnh. Nhỡ đâu khiến cô ta cảm thấy không vui, vậy xui xẻo không phải là mình sao.”

“Mãnh liệt kiến nghị bệnh viện đuổi việc người này.”

“+1 lầu trên.”

“Cha mẹ nuôi lớn như vậy, nuôi thành sói mắt trắng, thật sự là không đáng giá thay cha mẹ cô ta.”



Thậm chí blogger ngửi được sắp một đêm nổi tiếng bắt đầu đi tìm kiếm “thiên sứ áo trắng” này.

Cuối cùng với năng lực tìm kiếm mạnh mẽ của dân mạng, video đăng lên chưa tới năm tiếng, đã tìm ra được vị này chính là Lục Hướng Noãn bác sĩ chủ trị phụ khoa của bệnh viện nhân số một Nam Thị, thậm chí còn có người tri kỷ chụp ảnh thẻ làm việc của Lục Hướng Noãn.



Dân mạng lại bắt đầu xoi mói diện mạo của Lục Hướng Noãn, không chỉ trông xấu tim còn rất đen, thậm chí có người quá khích càng tấn công trang web của bệnh viện, làm di ảnh của Lục Hướng Noãn.

Một số người trong ngành cũng đi đầu khiển trách hành động của Lục Hướng Noãn.

Gần một đêm, cái tên Lục Hướng Noãn hot toàn mạng, nhưng mà hot theo chiều hướng xấu.

Lúc này Lục Hướng Noãn còn chưa biết, ngày mai đợi chờ cô sẽ là gió tanh mưa máu thế nào, lúc này cô đang xem theo dõi trong nhà.

Lâm Hạo ở trong phòng ngủ xem phim con heo.

Một tay khác không biết đang sờ soạng cái gì.

Lục Hướng Noãn nhìn đến đây thì cười, anh ta đúng là không chấp nhận số mệnh, nhưng mà nước thuốc do học trưởng của cô nghiên cứu ra, không phải là nước thuốc bình thường.

Trừ phi Lâm Hạo có thể đầu thai sống lại lần nữa, nếu không chính là si tâm vọng tưởng, cả đời chính là mệnh thái giám.

Mà cô biết, loại người này sau này tâm lý sẽ càng ngày càng vặn vẹo biếи ŧɦái, cho nên cô nhất định phải trói anh ta và Vương Thuần Nhiên vào nhau, nếu không thì có lỗi với phần quà bọn họ tặng cho mình.

Quả nhiên Lâm Hạo vẫn không được, khi anh ta nếm thử các loại phương pháp, thậm chí bỏ tiền tìm gái, cởi hết quần áo đứng trước mặt anh ta vẫn không được.

Cuối cùng anh ta chấp nhận sự thật mình là phế vật, anh ta tức tới mức đập đồ trong nhà.



Lục Hướng Noãn không nhìn nổi nữa, trực tiếp chuyển điện thoại sang chế độ máy bay, ngủ thật say.

Thế cho nên Hứa Nhạc gọi điện cho cô rất nhiều lần cô cũng không biết, Hứa Nhạc tức tới mức ở phòng thí nghiệm dậm chân, cuối cùng cởϊ qυầи áo vô khuẩn trên người ra, lái xe đi đến nhà Lục Hướng Noãn.

Kết quả Lục Hướng Noãn không ở nhà, đến bệnh viện phát hiện bệnh viện không có ai, cũng đang tìm cô.

Hứa Nhạc cho rằng cô nhóc chết tiệt Lục Hướng Noãn nghĩ quẩn trong lòng, tự sát, sợ tới mức anh ta lập tức đến cục cảnh sát báo án.

Kết quả người ta cho lý do là chưa đến 24 tiếng nên không được lập án, cuối cùng vẻ mặt anh ta ủ rũ ra khỏi cục cảnh sát.

“Con nhóc chết tiệt này, em đừng có mà nghĩ quẩn, em còn nợ anh một bữa cơm đấy. Nếu muốn chết mà nói, mời ông đây bữa cơm lại chết cũng được.” Hứa Nhạc lẩm bẩm, nhưng trên tay vẫn luôn không ngừng gõ, bắt đầu khẩu chiến trên mạng, chống lưng cho Lục Hướng Noãn.

Hiếm khi Lục Hướng Noãn ngủ ngon như vậy, ngủ một giấc tỉnh dậy mở di động ra, phát hiện đã là 8 rưỡi, cô sợ tới mức lập tức xuống giường, mặc quần áo vào, vẫy một chiếc xe taxi dưới lầu đến bệnh viện.

Sau khi cô mở mạng thì phát hiện wechat của mình bùng nổ, còn có 288 cuộc gọi nhỡ đến từ học trưởng.

“Anh ấy là buổi tối không ngủ được, nửa đêm động kinh à?” Lục Hướng Noãn nghĩ, nhưng sợ anh ta tìm mình có việc, cho nên vẫn nhanh chóng gọi qua.

“Học trưởng…”