Văn án 1: Thẩm Uyển trong lúc tập diễn bị đạo cụ đập trúng ngất xỉu, khi tỉnh dậy, cô vô tình đánh thức ký ức kiếp trước, sau đó cô phát hiện ra kiếp này của mình hóa ra xuyên sách, hơn nữa còn là nữ …
Văn án 1:
Thẩm Uyển trong lúc tập diễn bị đạo cụ đập trúng ngất xỉu, khi tỉnh dậy, cô vô tình đánh thức ký ức kiếp trước, sau đó cô phát hiện ra kiếp này của mình hóa ra xuyên sách, hơn nữa còn là nữ phụ?!
Trong sách viết rằng từ nhỏ cô đã bắt nạt nữ chính, là em kế của cô, thậm chí còn liên thủ với mẹ để ép nữ chính về quê, sau đó nữ chính trọng sinh về đầy hung hãn trả thù cô. Kết cục cuối cùng cô phải sống lang thang đầu đường xó chợ, bị bọn xã hội đen lăng nhục đến chết.
Sau khi biết trước được kết cục bi thảm trong tương lai, Thẩm Uyển quay sang y tá xin một chiếc gương, nữ chính tái sinh không đáng sợ. Gương mặt luôn giữ vững ở vị trí bông hoa số một trong đoàn văn công của cô quyết không được biến dạng một chút nào.
Còn về người em kế nữ chính đang mài dao ken két chuẩn bị khai chiến với cô, cô có thể tiễn cô ta đi một lần thì cũng có thể cho cô ta đi một lần nữa.
Não chỉ có một cái, cho dù có trùng sinh cả trăm lần đi chăng nữa thì bộ não khiếm khuyết cũng không trọn toàn.
-----------
Văn án 2:
Kiếp trước Thẩm Thanh bị mắc chứng cuồng loạn thích tranh thích náo, nhưng trước sau toàn xôi hỏng bỏng không, sau cùng cô ta kết hôn với một người đàn ông chân lấm tay bùn ở quê, nhưng lại bị chị kế cướp mất chồng chưa cưới, tuổi đời còn trẻ mà đã trở thành phu nhân đoàn trưởng.
Lúc sống lại, Thẩm Tình dĩ nhiên quay lại năm thứ hai khi vừa mới về quê, cô ta vui mừng muốn điên, ngay lúc vứt bỏ con trai của trưởng thôn, cô ta muốn quay lại vạch trần thân phận thực sự của chị kế và đoạt lấy lại tất cả những gì hai mẹ con họ đã lấy đi.
Bước phục thù đầu tiên của Thẩm Tình chính là đoạt lại cô vị hôn phu. Cô ta muốn...
Nhưng cô ta chưa kịp hành động gì thì Thẩm Uyển đã kinh tởm lùi lại một bước.
Lấy đi nhanh dùm cái, đàn ông thôi có gì mà phải tranh chứ.
Đúng lúc này, không biết từ đâu nhảy ra một người đàn ông dáng vẻ thẳng thắn mặc quân phục khẽ mỉm cười nói: “Uyển Uyển, em không cần phải tranh giành.”
Thẩm Uyển nhìn tập trung, ú òa, đây chẳng phải là chú nhỏ của nam chính sao?
Sau đó Thẩm Uyển quyết định không trở thành phu nhân đoàn trưởng nữa, nhưng cô lại một phát làm luôn phu nhân thiếu tướng, vẫn kiểu tuổi đời còn trẻ mà tiền đồ vô lượng, xong nam chính còn phải gọi cô một tiếng thím nhỏ nữa.
Mặt của Thẩm Tình xanh mét rồi.
----
1v1, ngọt sảng văn
#Ngọt văn #niên đại văn #nhẹ nhàng
Vai chính: Thẩm Uyển, Tô Yến Thành
K thích cách xử lý này của nu9 , đem bản thân mình bồi vào muốn cứu Thẩm gia nhưng ngta lại ko bt, ngta chỉ bt là do nu9 liên luỵ bọn họ :))) thà như nguyên tác Thẩm gia xảy ra chuyện xong nu9 cứu còn đc Thẩm gia cảm ơn, đằng này tự nhiên nu9 đi đầu kiếm chuyện xong xử lý lại ko dứt điểm đc khiến ngta ngoi đầu lại nhằm vào cả gđinh mình Đều là cả gđinh bị nhằm vào nhưng nguyên tác là do Thẩm phụ đắc tội ng còn bh bị nu9 "1 đốn thao tác mãnh như hổ" khiến mọi ng nghĩ do nu9 đắc tội ngta nên Thẩm gia mới bị liên luỵ :)) vốn dĩ kế nữ đã ko dễ nghe còn cầm Thẩm gia hôn ước đc lợi, bh lại ra chuyện ntn Thẩm gia k hận chết nu9 mới là lạ. Đúng kiểu muốn báo ân làm chuyện tốt nhưng ko mang "não" cuối cùng thành công dã tràng. Viết nu9 thông minh bt tính kế các kiểu xong làm này vừa ra t ko thấy thông minh chỉ thấy "não" có biến =)))) chán nhất quả lấy bản thân ra làm mồi câu tính kế cũng ko nghĩ bản thân là ai đang ở đâu có làm gì đc ngta ko