Chương 47

Bởi vì sự cám dỗ của thịt quá lớn, Triển Quân hiếm khi vào bếp, cũng đi theo. Thịt ở đâu ánh mắt hắn ta chằm chằm nhìn vào đó, như sợ thịt sẽ tự nhiên biến mất

Mẹ Triển cầm con dao định cắt làm hai lần ăn, nhưng mà điều này làm Triển Quân tức giận nước mắt liên rơi

Nhìn thấy dáng vẻ của con trai, mẹ Triển ban đầu đình cắt lại một ít thì bỏ ngay ý định, đối với Triển Quân nói:" Mẹ làm hết đừng khóc"

Nghe những gì mẹ Triển nói, Triển Quân lau nước nước mắt lại nhìn thẳng vào miếng thịt. Bởi vì là thịt mà Tôn Ái Quốc đi mua, cho nên hai cân thịt này rất nhiều mỡ.

mẹ Triển nhìn miếng thịt, tràn đầy vui mừng, miếng này có thể thắng rất nhiều dầu. Mẹ Triển bỏ thịt vào nồi và bảo Triển Đình Đình giúp đốt lửa.

Không mất bao nhiêu thời gian, thịt cũng thắng sắp xong, hương thơm bay khắp phòng hấp dẫn người

Vài người đi quả cửa nhà họ Triển, lần nào cũng hít hà mùi thơm để tự an ủi bản thân. Ba Triển đang nói chuyện với Tôn Ái Quốc cũng bị hương thơm nay hấp dẫn, nói chuyện như mộng

Tôn Ái Quốc và Triển Đình Đình thì tốt hơn, dù sao cũng được ăn chút dầu mỡ trước đấy rồi. Sau khi thắng mỡ xong, mẹ Triển vớt tóp mỡ lên đĩa, Triển Quân đã chờ từ lâu không kịp nhanh chóng cầm một miếng nhét vào miệng

Tóp mỡ vừa ra khỏi nồi rất nóng, nhưng cậu ta cũng không sợ, mẹ Triển thấy cậu ta như thế vừa tức giận vừa đau lòng, liền mắng: "Quỷ đói đầu thai à!"



Triển Quân không quan tâm đến mẹ mình chút nào,lại duỗi tay định ăn tiếp, mẹ Triển vỗ nhẹ vào tay hắn ta, kêu Triển Đình Đình phân một nửa tóp mỡ mang tới cho ba Triển và Tôn Ái Quốc nếm thử

Ở một bên Triển Quân vẫn nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, vừa nghe mẹ Triển nois mang một đĩa ra ngoài, thì tốc độ nhanh như chớp, Triển Đình Đình còn chưa nhận được đĩa, hắn liền đoạt lấy, đem toàn bộ tóp mỡ nhét vào trong miệng.

Lúc trước Triển Đình Đình còn có ý cười, hiện tại vì động tác của Triển Quân, mà mặt toàn bộ âm trầm xuống. mẹ Triển nhìn thấy sắc mặt Triển Đình Đình, cười ngượng ngùng giải thích với cô ta: "Không phải là lâu lắm rồi chưa từng nếm qua mùi thịt nên mới tham ăn như vậy"

Nói xong liền lại lấy một ít tóp mỡ, che chở đưa cho Triển Đình Đình bưng qua, Triển Quân nhìn thấy mẹ Triển đem tóp mỡ đưa cho Triển Đình Đình, đang định cướp một lần nữa, bị mẹ Triển ngăn cản.

Nhìn Triển Đình Đình đã ra khỏi phòng bếp, bà Triển nhỏ giọng nói với Triển Quân: "Thịt này là chị của con mang đến, con hào phóng một chút, lần sau chị con còn muốn mang đến nữa"|

Triển Quân nghe mẹ Triển nói lời này, mới dễ chịu một chút. mẹ Triển tuy rằng trấn an Triển Quân, nhưng trong lòng lại bất bình

Trong lòng thầm giận: Đứa con gái này, mới gả vào Tôn gia vài ngày, thế mà dám bày sắc mặt cho mình xem. Nếu không phải bây giờ nó còn có thể giúp đỡ gia đình, thì để xem ba ta trừng trị nó thế nào.

Chờ Triển Đình Đình trở về, liền phát hiện tóp mỡ đã bị Triển Quân cùng mẹ Triển phân chia xong, kết quả bản thân cô ta một chút cũng không ăn được một miếng

Nếu như trước kia, Triển Đình Đình đương nhiên không so sánh, ba mẹ cô ta trọng nam khinh nữ, chính mình cũng không có sức lực nói. Nhưng hôm nay thịt này chính là cô ta mang đến, thế nào cũng nên để lại cho cô ta một chút chứ