Nhạc Thiện là người nhà liệt sĩ, tốt nghiệp trung học phổ thông, làm việc ở nhà máy thực phẩm, có văn hóa có công việc, chẳng qua hơi mũm mĩm một chút lại rất khoẻ mạnh. Năm đó mẹ già bệnh nặng, trước …
Nhạc Thiện là người nhà liệt sĩ, tốt nghiệp trung học phổ thông, làm việc ở nhà máy thực phẩm, có văn hóa có công việc, chẳng qua hơi mũm mĩm một chút lại rất khoẻ mạnh.
Năm đó mẹ già bệnh nặng, trước khi lâm chung lo lắng con gái không gả đi được, nhất định phải tận mắt nhìn cô kết hôn, bằng không sẽ chết không nhắm mắt.
Thời Trọng xuất thân danh môn thư hương, gia cảnh hậu đãi, sớm thi đậu đại học, có gia thế có tiền đồ, chỉ có điều khuôn mặt quá trắng trẻo, không mạnh mẽ cho lắm.
Năm đó xảy ra biến động lớn, nhà tan cửa nát, ba anh bị đánh gãy chân đưa đến Tây Bắc. Anh cần gấp một cọng rơm cứu mạng để thoát khỏi vũng bùn này.
Hai người vốn nên sánh duyên lại gặp nhau theo cách khác thường đó mà ước định theo theo nhu cầu.
Mấy ngày sau, chàng rể của Nhạc Thiện tới cửa, kính mẹ vợ trà ra mắt, khiến mẹ vợ không còn tiếc nuối mà mỉm cười nơi chín suối.
Mà Thời Trọng ở rể nhà họ Nhạc, thành công giúp ba anh thay đổi số phận, không cần chịu khổ chịu tội, làm khách chết tha hương.
Hợp đồng hôn nhân này , lúc vừa mới bắt đầu chẳng ai coi ra gì, đến cuối cùng làm giả trở thành sự thật lại càng mặn nồng siết bao.
Rạp hát nhỏ:
Ngày nhà họ Thời xoay người, Thời Trọng lề mề không muốn đi: "Chị, chi bằng cứ sống như vậy đi.”
Nhạc Thiện hơi sững người, lại khϊếp sợ bảo: “Lúc trước nói giả vờ, cậu định làm thật sao?”
Thời Trọng ôm chặt con trai con gái, mặt mũi tựa như oán phụ. Dù gì cũng đã sinh con rồi, cô đừng mong quỵt nợ.