Lúc Trương Trình Xuyên và Lưu Quế Anh vào thành phố, đội trưởng đại đội Vân Hà cũng đi công xã, cũng đi trấn trên nói với lãnh đạo chuyện đại đội bọn họ có thêm mấy ngàn cân hoa quả.
Tuy rằng hương quả rất ngon, nhưng cũng không thể làm cơm ăn, cho nên mấy ngàn cân hương quả cũng chỉ có thể bán đi, đây phải là do đại đội ra mặt thương lượng với công xã và người trên trấn.
Cũng may thị trấn bọn họ có một nhà máy thực phẩm, nhiều trái hương quả như vậy hoặc là có thể làm thành nước trái cây cũng có thể làm thành đồ hộp gì đó.
Đại đội trưởng đại đội Vân Hà và những người khác đều cực kì chờ mong, hơn nữa trong núi còn có không ít hương quả chưa chín, đến lúc đó những quả chín kia lại có thể bán ra một nhóm.
Trương Đức Bình hôm nay bận rộn cùng đại đội trưởng bán hương quả, đương nhiên trong thôn cũng nên bắt đầu làm việc vẫn phải bắt đầu làm việc, việc bán hương quả này giao cho mấy người đội trưởng tự mình làm.
Buổi trưa Trương Đức Bình trở về ăn bữa cơm sau đó tiếp tục đi bận rộn, mấy người Trương Trình Xuyên cũng đều không nói gì, nên làm gì thì làm cái đó.
Buổi chiều Trần Hạ Nguyệt thật sự tiếp tục bận rộn chuyện của cô, lúa mì có thể gia công thành đường mạch nha thật sự rất tốt, cô tiếp tục gia công lúa mì còn lại thành đường mạch nha.
Trần Hạ Nguyệt dự định dựa vào đường mạch nha này làm chút mứt hoa quả gì đó, mùa thu quả dại trên núi hẳn sẽ không ít, ngoại trừ hương quả ra Trần Hạ Nguyệt dự định làm chút mứt hoa quả khác.
Cho dù là tặng chút cho thân thích thì cũng được, chỉ riêng Trần Hạ Nguyệt tuy rằng không thích ăn ngọt, nhưng thỉnh thoảng nếm thử mứt hoa quả cũng rất ngon.
Buổi chiều hai mẹ con Trương Trình Xuyên và Lưu Quế Anh đi làm, Trần Hạ Nguyệt định ra ngoài xem có quả dại gì không, ví dụ như quả mâm xôi các loại.
Trần Hạ Nguyệt không đi vào trong núi, lúc trước cô bị đỉa núi làm cho có bóng ma tâm lý, không muốn lại đi tới trên núi tràn đầy đỉa núi.
Nhưng mà cô không muốn đi vào trong núi thì cũng tìm không thấy quả dại gì, quả dại bên ngoài dù chín cũng sẽ bị bọn nhỏ trong thôn hái hết.
Trần Hạ Nguyệt cũng không để ý nhiều như thế, cô chỉ là cảm thấy ở nhà quá buồn bực cho nên đi ra ngoài chút mà thôi, thuận tiện cô nhìn xem có rau dại gì đó hái chút về nhà.
[Đinh - - chúc mừng nông trường thăng cấp - -]
[Đinh -- chúc mừng chủ nông trường mở khóa cây trồng mới, "Cà chua" ]
Trần Hạ Nguyệt đang ở bên ngoài "đi dạo" nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống, bật ra màn hình nhìn thử, cô hiện tại cấp 2, hơn nữa còn mở khóa cây trồng mới.
Cà chua à, có thể dùng để nấu ăn cũng có thể ăn như hoa quả, còn có thể làm thành tương cà chua, rất tốt. Cộng thêm trứng gà ở trại nuôi gà, có thể làm thành trứng gà xào cà chua, rất tốt.
Hơn nữa sau khi có cà chua thì bên xưởng gia công có thể làm ra bánh mì cà chua, hẳn là càng thêm ngon có với bánh mì trước đó chỉ dùng lúa mì làm.
Trần Hạ Nguyệt nhìn chút lúa mì tồn kho của nông trường mình, từ sau khi mở khóa ngô cô cũng không phải lúc nào cũng trồng ngô, ban ngày cũng trồng lúa mì.
Thời gian lúa mì chín nhanh, cho nên hiện tại hàng tồn kho cũng có không ít. Cô bán phần lớn lúa mì cho hệ thống, nhưng phần để lại cũng rất nhiều, hiện tại bên kho hàng còn đại khái năm ngàn cân lúa mì.
Đây là không tính phần trước kia cô dùng lúa mì chế biến thành đường mạch nha, cho nên có nhiều lúa mì như vậy, bây giờ cô có thể tạm dừng trồng lúa mì.
Vừa vặn hiện tại lúa mì chín, sau khi Trần Hạ Nguyệt thu hoạch lúa mì thì trồng cà chua xuống.
Nhìn bảy phần đất này, Trần Hạ Nguyệt lại nhìn chút cấp bậc của mình, rồi lại nhìn số dư kim tệ còn không ít, cô tiếp tục khai khẩn thêm ba khối đất, hiện tại tổng cộng có mười khối đất, cộng lại đã lớn như một mẫu.