Chương 69: Náo Loạn

Do dự một chút, Lâm Tĩnh hỏi: “Lần sau có được không? Trở về tôi sẽ nói với ba mẹ, lần sau anh có thể đến nhà em ăn cơm."

Quý Minh Quân vừa dứt lời liền biết câu hỏi của mình không thích hợp, anh và Lâm Tĩnh hẹn hò, lần đầu tiên vào cửa nhất định phải rất cẩn thận, chưa nói là mang bao nhiêu đồ, chắc chắn không thể đi tay không. Dù mua rất nhiều thứ cho Lâm Tĩnh nhưng anh vẫn không khác gì hai bàn tay trắng.

Vì vậy, sau khi nghe đề nghị của Lâm Tĩnh, Kỷ Minh Quân vui vẻ gật đầu: “Được, chủ nhật tuần sau tôi nghỉ.” Thật ra không phải chủ nhật, ở trung đoàn họ mấy vị lãnh đạo luân phiên nghỉ cuối tuần, chủ nhật anh này nghỉ thì tuần sau hẳn là thứ bảy.

Nhưng không sao, anh độc thân nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng có đối tượng, bọn họ đành phải nhường cho anh.

“Vậy chủ nhật tuần sau.” Lâm Tĩnh cười cười, thu dọn đồ đạc, cùng Quý Minh Quân chào tạm biệt: “Đi đường cẩn thận, đi chậm một chút."

Kỷ Minh Quân đáp lại, bước lên xe đạp vẫy vẫy tay với cô: “Cô trở về đi.” rồi lên xe đạp rời đi.

Nhìn bóng dáng Quý Minh Quân biến mất, Lâm Tĩnh cũng xoay người đi hướng đình viện. Vừa bước vào cổng, Lâm Tĩnh liền đυ.ng phải mấy vị trưởng lão trong đại viện, đối phương bĩu môi hướng Kỷ Minh Quân rời đi hỏi: “Tiểu Lâm, thanh niên vừa rồi là đối tượng của cô à?” Hiển nhiên đã nhìn thấy Kỷ Minh Quân.

Lâm Tĩnh không giấu giếm điều gì, thoải mái nói: "Ừm, anh ấy là đối tượng của tôi."

“Chàng trai trẻ thật là đẹp trai” đối phương cười nói: “Hai người nhất ịnh sẽ thành, trông rất xứng đôi vừa lứa!"

Mọi người đều muốn nghe những lời tốt đẹp, Lâm Tĩnh cũng không ngoại lệ, cô không thể nhịn cười, chân thành nói: “Nhờ những lời tốt đẹp của ngài."

Khi Lâm Tĩnh về đến nhà, Trương Tú Mai vừa đặt bếp để vo gạo và cho vào nồi.

Bởi vì trong nhà có người làm việc vào buổi sáng, có người làm việc vào buổi tối nên thường làm bữa tối vào giờ này, nhưng cuối tuần ba con Lâm Quốc Văn sẽ chuyển sang ca ngày, vì sức khỏe, hôm nay họ sẽ nghỉ ngơi bình thường, cho nên Trương Tú Mai lùi cơm tối về muộn hơn chút.

Giống như Trương Tú Mai, nhiều người trong tòa nhà bắt đầu nấu ăn, một số người chậm chạp vẫn đang đốt lửa, khói trong sân có chút ngột ngạt, Lâm Tĩnh vừa bước vào cửa đã bắt đầu họ.

Trương Tú Mai nghe thấy liền nói: “Con mau vào phòng đi, bên ngoài khói mù mịt."

Lâm Tĩnh họ khan một tiếng, đẩy cửa bước vào phòng.

Vì đóng cửa nên trong phòng không có nhiều khói, Lâm Tĩnh cũng đỡ họ, cô xách đồ trở về phòng chính, đặt lên giường, thay một đôi dép lê rồi đi ra ngoài.

Lúc ra ngoài, Lâm Tĩnh phát hiện cửa phòng anh trai mở toang, bên trong không có ai, sau khi ra ngoài liền hỏi: “Anh trai và chị dâu không có ở nhà Sao?"

“Đi bệnh viện, nói chị dâu con không khỏe.” Trương Tú Mai đã vo gạo xong, đang ngồi ở trên ghế dài nhặt rau.

Lâm Tĩnh quay về phòng lấy một chiếc ghế dài, giúp mẹ nhặt rau hỏi: “Chị dâu không thoải mái ở đâu? Có nguy cấp không?"

“Làm sao biết được, buổi sáng nhìn thì không sao, nhưng đến trưa cô ta nói không thoải mái, nhất định muốn đi bệnh viện kiểm tra. Để cô ta kiểm tra đi, nếu phát hiện sớm có vấn đề thì có thể chữa sớm.” Nói đến đây, Trương Tú Mai ngẩng đầu lên và hỏi: “Đúng rồi.....hôm nay con thế nào?"

Bởi vì trong sân có rất nhiều người, hơn nữa hôm nay con gái mới gặp nhà chồng lần thứ hai, cũng không biết có thể thành công hay không, Trương Tú Mai cũng không muốn nói toạc ra cho nên hỏi một chút mơ hồ.

Nhưng Lâm Tĩnh vẫn hiểu ra, cô mím môi cười nói: “Rất tốt."

“Rất tốt?” Trương Tú Mai cân nhắc ý của con gái hỏi: “Chuyện này quyết định rồi?"

“Cũng không sai biệt lắm.” Lâm Tĩnh nhớ tới chuyện vừa thỏa thuận, má hơi nóng lên nói: “Anh ấy nói với con tuần sau muốn đến gặp mẹ và ba."