Chương 53: Nói Chuyện Rồi

Chuyện xem mắt tốt nhất vẫn là nên ngươi tình ta nguyện, có một bên không vui, nếu miễn cưỡng tiếp tục đều là lãng phí thời gian, còn không bằng sớm nói ra, như vậy lúc nói chuyện tìm hiểu cũng không cảm thấy bối rối. Đương nhiên là nếu nhìn tình hình thực tế của cô và Kỷ Minh Quân mà nói, nói rõ ràng ra thì sau này giữa bọn họ sẽ không thể xảy ra bất kỳ chuyện gì nữa.

Nhưng Kỷ Minh Quân không trả lời, mà hỏi ngược lại cô: “Còn cô thì sao? Vì sao lại đi xem mắt?"

“Tôi?”Lâm Tĩnh chỉ vào bản thân, nhìn thấy anh gật đầu rồi do dự trong giây lát nói: “Chủ nhiệm Chu của Liên đoàn phụ nữ trong đơn vị chúng tôi nói muốn giới thiệu đối tượng cho tôi, nên tôi đến đây."

Nhưng đầu mày Kỷ Minh Quân nhăn nhẹ: “Trước khi đến đây cô không biết người cùng cô xem mắt là tôi?"

“Chủ nhiệm Chu không nói tên của anh, tôi chỉ biết người tôi đến xem mắt họ Kỷ.” Chủ yếu là cô cũng không nghĩ rằng cấp bậc của Kỷ Minh Quân lại cao như vậy, dù sao chỉ nhìn ngoại hình thì anh cũng không giống người đã gần ba mươi tuổi, lúc trước khi đến cô còn cho rằng bọn họ trùng hợp có họ giống nhau.

Lâm Tĩnh trả lời xong, Kỷ Minh Quân cũng không nói chuyện nữa, đầu mày vẫn còn nhăn chặt lại, cảm giác không vui.

Thực ra vừa nãy lúc Kỷ Minh Quân hỏi, Lâm Tĩnh đã hiểu ý của anh, cũng biết trả lời thế nào để anh vui vẻ, nhưng Lâm Tĩnh không muốn bản thân ra vẻ như vậy.

Cô chính là người như vậy, nếu như anh chấp nhận, bọn họ có thể tiếp tục tìm hiểu, nếu như anh không thể chấp nhận được, vậy thì chỉ đành cáo từ, còn hơn là sau này trở thành cặp đôi oán hận.

Vì vậy, lúc nãy khi trả lời, Lâm Tĩnh đã chuẩn bị trước Kỷ Minh Quân sẽ đứng dậy bỏ đi.

Nhưng anh không hề bỏ đi, mà dần dần thả lỏng đầu mày, trịnh trọng nói: “Tự giới thiệu bản thân một chút, tôi tên Kỷ Minh Quân, Kỷ trong kỷ luật, Minh trong minh thiên, Quân trong thiên quân nhất phát."

Những gì mà Kỷ Minh Quân và Chu Yến Hồng nói với Lâm Tĩnh không khác nhau là mấy, chỉ là hiểu biết của Chu Yến Hồng không được nhiều lắm, nên mãi đến tận bây giờ Lâm Tĩnh mới biết sau khi tốt nghiệp học viện quân sự Kỷ Minh Quân là bộ đội đặc chủng, nhưng hồi đầu vì chấn thương nên anh bị chuyển đi, do đó trước mắt anh đang nhận chức phó trung đoàn trưởng sư đoàn ba.

Nhưng Kỷ Minh Quân vẫn muốn trở lại làm bộ đội đặc chủng, và đây cũng là nguyên nhân mà anh sẽ đi đến Hội Ái Hữu... Trưởng bối nhà anh hy vọng anh có thể quyết định kết hôn sớm chút, hồi tâm chuyển ý sống những ngày an ổn.

Nghe xong tình hình của Kỷ Minh Quân, Lâm Tĩnh lại hỏi lại lần nữa vấn đề ban đầu: “Vậy... vì cái gì mà anh lại đến xem mắt tôi chứ?"

Kỷ Minh Quân dừng lại, vì cái gì đến xem mắt Lâm Tĩnh, anh thực sự cũng không biết nói thế nào.

Trên thực tế thì Lâm Tĩnh đã đoán đúng, lần gặp mặt này không phải do anh đề nghị. Nếu muốn truy cứu đến cùng, hẳn là phải trách chiến hữu Từ Viễn Châu của anh không biết giữ mồm giữ miệng, lúc Sư trưởng Diêm hỏi tình huống của Hội Ái Hữu lại kể ra chuyện anh mượn quần áo Lâm Tĩnh rồi còn đưa cô về nhà, nên mới có cái buổi xem mắt lần này.

Nhưng nói những chuyện này ngoài dự liệu của anh thì cũng không hẳn.

Tuy rằng sau khi Ái Hữu kết thúc, Từ Viễn Châu liền dùng chín phương mười kế để moi ra từ miệng anh tên của Lâm Tĩnh. Nhưng Từ Viễn Châu là lính anh dẫn dắt, những cái kỹ xảo đó của anh ấy sao Kỷ Minh Quân có thể không nhìn ra được chứ.

Nói ra tên của Lâm Tĩnh, chẳng qua là vì Từ Viễn Châu hỏi anh câu đó.

Nếu anh trơ mắt nhìn cô trở thành vợ của người khác, để cô sinh con dưỡng cái cho người đó, thật sự sau này anh sẽ không hối hận sao?

Kỷ Minh Quân dao động rồi, vì vậy anh tới đây.

Anh tới, sau đó anh xác định luôn.

Kỷ Minh Quân nhìn Lâm Tĩnh nói: “Bởi vì tôi muốn yêu đương với em."