Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thập Niên 60: Đôi Vợ Chồng Trẻ Trong Đại Tạp Viện

Chương 524: Sau Sinh

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tiếng của cô cũng không lớn nhưng vẫn đánh thức Kỳ Minh Quân nằm bên cạnh. Anh bật dậy, bởi vì nhanh quá mà ngửa người về sau quá độ, nếu không phải kịp thời vịn vào giường bệnh phía sau thì không chừng đã ngã xuống đất rồi.

Mặc dù phía dưới rất đau nhưng hiện tại tâm trạng Lâm Tĩnh rất tốt, cô cười nói: “Anh từ từ thôi”

Kỳ Minh Quân vốn hơi ngửa đầu, nghe thấy tiếng Lâm Tĩnh, ánh mắt anh từ từ hạ xuống, cuối cùng đừng lại trên mặt cô không nhúc nhích.

Lâm Tĩnh bị nhìn đến đỏ mặt, sờ sờ mặt hỏi: “Anh làm gì mà nhìn em ghê vậy?”

Kỳ Minh Quân nghe vậy thì thở ra một hơi, chậm rãi ngồi vững, trầm giọng nói: “Anh nằm mơ.”

“Mơ cái gì?”

Kỳ Minh Quân kinh ngạc nhìn Lâm Tĩnh cho đến khi cô thúc giục mới nói: “Nằm mơ thấy em đang khóc.

Lâm Tĩnh thất vọng, thấy Kỳ Minh Quân phản ứng mạnh như vậy cô còn tưởng anh nằm mơ thấy cái gì, kết quả lại chỉ có vậy. Nếu là bình thường, cô chắc chắn còn phải hỏi một câu là tại sao trong mơ cô lại khóc. Nhưng nghĩ tới hôm qua mình không có tiền đồ như vậy, Lâm Tĩnh cảm thấy hay là thôi vậy, cô chir nói: “Em muốn nhìn con gái một chút.”

Kỳ Minh Quân liền vội vàng đứng lên, đi vòng qua giường bệnh bên cạnh, cẩn thận bế đứa bé đến trước mặt Lâm Tĩnh.

Mặc dù lúc nói chuyện với Kỳ Minh Quân về con cái, Lâm Tĩnh từng nói chỉ cần có con là được, tướng mạo không quan trọng, nhưng sự thật chứng minh cô là người nhìn mặt.

Nhìn đứa trẻ đỏ ửng toàn nếp nhăn trong bọc tã, tiếng Lâm Tĩnh run rẩy: “Thực sự là con gái chúng ta sao? Là con của hai chúng ta?”

Trương Tú Mai lấy cơm về, vừa hay nghe thấy lời này, vừa tức giận, vừa buồn cười nói: “Tối qua trong bệnh viện không có ai sinh con, chẳng lẽ còn bế nhầm con gái của hai đứa à?”

Lâm Tĩnh còn chưa dám tin: “Nhưng con bé cũng quá xấu đi.”

Mặc dù cháu gái ngoại mới sinh ra nhưng đã nhanh chóng trở thành bảo bối trong lòng Trương Tú Mai, người nói cô bé xấu xí dù là con gái ruột của bà ấy, là mẹ ruột của con bé thì cũng khiến bà ấy không vui, bà ấy sầm mặt nói: “Nào có ai lại nói con gái mình như vậy, hơn nữa bảo bảo xấu chỗ nào? Nhìn khuôn mặt nhỏ này đi, yêu thế cơ mà!” Nói xong câu cuối cùng Trương Tú Mai liền nở nụ cười.

Lâm Tĩnh: “...Mẹ, mẹ không sao chứ?”

Kỳ Minh Quân biết hai mẹ con vẫn chưa nói tới điểm mấu chốt liền giải thích một chút: “Trẻ con mới sinh ra đều như vậy, da đỏ lại nhăn, nuôi mấy ngày là xinh “Đúng đấy, con xem Minh Quân đi, một người đàn ông mà còn biết chuyện này. Con xem lại mình một chút đi.” Trương Tú Mai gật đầu, tiện thể xỉ varr con gái.

Lâm Tĩnh: “...Con lại chưa từng thấy trẻ con mới sinh.

Mặc dù Lâm Tĩnh từng nghe nói trẻ con mới sinh ra khá xấu, nhưng cô lại chưa từng nhìn thấy trẻ con mới sinh. Con trai của Lâm Vệ Đông cô vừa về bệnh viện cũng không nhìn thấy, sau khi Trần Phương xuất viện hai vợ chồng mang đứa bé về khu tập thể thì Lâm Tĩnh mới nhìn thấy.

Lúc đó đứa bé đã sinh được một tuần, nếp nhăn trên mặt đã mất đi, gương mặt mặc dù đỏ bừng nhưng cũng đã thấy được nét trắng trẻo, không quá giống con gái của cô bây giờ.

Nhưng...Lâm Tĩnh hỏi Kỳ Minh Quân: “Sao anh lại biết những điều này?”

Kỳ Minh Quân thành thật khai báo: “Tối hôm quay tá nói.”

Thật ra lúc mới thấy con gái Kỳ Minh Quân cũng sợ hết hồn, y tá thấy mặt anh ngốc ngốc liền cười giải thích một lần, khi ấy anh mới yên tâm.

Lúc đó Lâm Tĩnh quay đầu nói chuyện với Trương Tú Mai: “Mẹ xem, anh ấy cũng không biết.

Lâm Tĩnh nói xong lại quay lại nhìn đứa bé, không biết là trong lòng có nguyên do hay là làm mẹ nên có bộ lọc, cô lại nhìn một chút lại cũng cảm thấy con gái khá đáng yêu.

Rõ ràng do con bé vẫn đỏ như thế, vẫn nhăn nhúm như thế, nhưng Lâm Tĩnh lại phát hiện ưu điểm trên ngũ quan của con bé.
« Chương TrướcChương Tiếp »