Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thập Niên 60: Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 8: Tính Toán 1

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tần Lãng xoay người sang chỗ khác.

Cửa số ở cuối hành lang được mở ra, ánh nắng vàng óng chiếu vào, tro bụi bay lượn dưới ánh mặt trời.

Hành lang không một bóng người.

Chẳng lẽ tiếng huýt sáo vừa rồi là do anh nghe lầm sao?

Gương mặt anh tuấn của Tần Lãng lộ ra vẻ khó hiểu.

Nhưng không đợi anh kịp hiểu ra, ở phía bên trong gian phòng, Nguyễn Thanh Thanh giống như đang sợ hãi điều gì đó, cô ta vội vàng la lên một tiếng: "Anh là Tần, đồng chí Tần đúng không? Tôi là đồng chí Nguyễn, là hôn thê… của anh đây."

Khi ba chữ cuối cuối cùng được nói ra, tay cô ta nắm lấy góc áo uốn éo hai lần, khuôn mặt đỏ bừng vì phấn khởi.

Trước khi tới đây cô ta chỉ biết gia thế của đối phương ưu tú như thế nào, ông nội là ủy viên chính trị, còn cha thì là cục trưởng cục Thủy Lợi, bác là chủ nhiệm Đoàn công tác Văn hóa - Văn nghệ, cả gia đình đều là công nhân viên chức.

Chỉ có điều cô ta không biết rằng, bản thân đồng chí Tần cũng ưu tú như vậy.

Nhìn từ cái mũi, ánh mắt này, đôi môi mỏng này, cả người từ trên xuống dưới, cô ta không tìm được điểm nào không hấp dẫn.

Chắc chắn đây chính là người đàn ông tốt nhất mà cô ta từng gặp trên đời này, cô ta nhất định phải gả cho anh!

Hôn thê sao?

Tần Lãng đối mặt với khuôn mặt trắng bệch như ma trơi của cô ta, đôi mắt hình cánh đào của anh có vẻ hơi xoi mói: "Xin chào đồng chí Nguyễn."



Bắt gặp đôi mắt hoa đào khiến hồn bay phách lạc kia, Nguyễn Thanh Thanh cảm thấy như cả người mình không còn sức lực, thiếu chút nữa yếu ớt mà gục ngã.

**

Ở gian cuối cùng.

Nguyễn Dao chậm rãi cầm tách trà lên uống một ngụm, đồng thời cũng thở dài trong lòng một tiếng.

Không ngờ vận may của Nguyễn Thanh Thanh lại tốt đến như vậy, đến mức xem mắt mà có thể gặp được một đối tượng tiên phẩm như này.

Mà dáng người của người đàn ông kia thực sự rất gợi cảm.

Đặc biệt là cặp mông vểnh kia, khiến cho người khác chỉ muốn đánh lên thử xem có cảm giác như nào.

Tính ra thì trước khi xuyên thư, cô đã nuôi mộng tưởng trở thành một phú bà sung sướиɠ, chỉ tiếc rằng cô còn chưa kịp thực hiện giấc mộng đó đã bị một xe tải lớn đâm phải.

Vừa rồi cô nhất thời kích động quá… thiếu chút nữa đã đắc tội với nữ côn đồ.

Cũng may cô nhanh chóng trốn thoát.

Đúng lúc này, ngoài cửa lại có tiếng bước chân, Nguyễn Dao ngẩng đầu lên nhìn, mắt suýt nữa thì mù.

Một người đàn ông thấp bé xuất hiện ngoài cửa, mặt bóng dầu, cộng thêm chiếc mũi đỏ đỏ.

Diện mạo lúc này thật xứng với bốn chữ "Dưa vẹo táo nứt."



*ý chỉ ngoại hình cực kì xấu xí

Khi Đàm Đại Quân nhìn thấy Nguyễn Dao, ánh mắt hắn sáng lên: "Cô chính là đồng chí Nguyễn sao?"

Nguyễn Dao đưa mắt nhìn mặt hắn, sau đó lại dời đi nhìn xuống đất: "Đúng, anh là đồng chí Tần sao, vào đi, chúng ta nói chuyện một chút."

Đàm Đại Quân thấy cô thẹn thùng nhìn xuống dưới đất, lại còn vội vàng mời mình vào trò chuyện, nghĩ rằng nhất định cô đã bị hình tượng hiên ngang của mình hấp dẫn, lập tức khóe miệng nhếch lên nở một nụ cười đầy tự tin.

"Nếu đồng chí Nguyễn cảm thấy vừa lòng về tôi như vậy, tôi cũng không quanh co lòng vòng nữa, cha mẹ tôi ngậm đắng nuốt cay vất vả nuôi lớn anh em chúng tôi. Giờ bọn họ cũng già rồi, tôi muốn tìm một người vợ hiền lành để phụng dưỡng cha mẹ tôi "

"Hơn nữa, là con trai cả trong gia đình, tôi có nghĩa vụ chăm sóc các em của mình thật tốt, cho nên sau này chúng ta kết hôn. Cô là dâu trưởng, cũng sẽ phải chăm sóc các em của tôi thật tốt. Yêu cầu của tôi cũng không có nhiều, hiền lành, biết điều, biết chăm sóc người khác, đồng chí Nguyễn, cô có thể làm được đúng không?"

Hay thật.

Suýt chút nữa Nguyễn Dao đã nở một nụ cười ghê tởm.

Tầm thường mà lại quá tự tin, cái tên nhỏ bé này quả là một sinh vật vô cùng kỳ lạ.

Nguyễn Dao ngẩng đầu lên, vẻ mặt đầy kính trọng nhìn về phía đối phương: "Đồng chí Tần quả thật là một người đàn ông hiếu thảo và có trách nhiệm. Ở điểm này chúng ta thực sự vô tình trùng hợp."

Đàm Đại Quân kéo tóc xuống: "Suy nghĩ giác ngộ của cô thực sự tốt, mấy người bất hiếu đều là loại súc sinh!"

Hắn không ngạc nhiên khi thấy Nguyễn Dao sẽ ngưỡng mộ mình, một người đàn ông ưu tú như hắn thì lúc nào cũng sẽ có phụ nữ yêu hắn ngay từ cái nhìn đầu tiên.
« Chương TrướcChương Tiếp »