Tô Du hất cằm nói, "Tiểu Chí, đi nhanh đi. Nếu như tới chậm, chị bị đánh chết thì em nhất định phải bảo đồng chí công an làm việc theo luật, lấy lại công đạo cho nhân dân chúng ta."
Tô Tiểu Chí vội vàng đưa tay muốn đẩy chị dâu Lưu ra.
"Cường Tử, mau ngăn lại." Chị dâu thứ hai của nhà họ Lưu vội vàng kéo chồng mình.
Lưu Đại Cường nhanh chân đi cản Tô Tiểu Chí, "Người anh em, cậu làm gì đó. Đều là người một nhà, tìm công an cái gì."
Chị dâu Lưu vội vàng kéo Lưu Đại Dũng còn đang nén giận, "Đại Dũng, anh còn ngớ ra làm gì vậy? Muốn mời công an tới thật à."
Tô Du nói, "Mời công an tới đi. Tôi không chỉ muốn mời công an mà tôi còn muốn đi tìm các vị lãnh đạo khác. Giáo dục công nhân như thế nào mà giống như thổ phỉ của xã hội cũ vậy."
". . . Sui gia. . . Vừa rồi tôi chỉ nói giỡn thôi, tính tình tôi nóng nảy. Đều là người một nhà, tôi không đánh người thật đâu." Lưu Đại Dũng kiềm chế nói.
Mẹ ơi, chuyện gì thế nào, còn chưa làm ầm làm ĩ mà đã phải xin lỗi người ta rồi.
Mặc dù Lưu Đại Dũng nói xin lỗi nhưng mà Tô Du vẫn cảm thấy không hài lòng, hừ một tiếng, "Ai biết anh nói có phải là thật hay không. Anh hùng hồn đi tới, tôi thấy chính là tới gây chuyện. Tôi vẫn nên báo công an thôi, tránh cho lát nữa tới trễ thì tôi còn bị đánh cũng không chừng. Tôi cần phải bảo vệ sự an toàn của bản thân mới được."
Lưu Đại Dũng thiếu chút nữa không nhịn nổi.
Cô gái này còn không chịu thôi.
Anh ta vừa muốn trả lời thì bị chị dâu Lưu cản lại, chị dâu Lưu cười nói, "Chị chồng bên sui, tính khí chồng tôi là vậy đó nhưng lòng dạ không xấu. Lần này tới thật sự không phải gây chuyện."
Vẻ mặt Tô Du hoàn toàn không tin, cười nói, "Vậy các người tới làm gì? Đừng nói đi thăm họ hàng, tôi cũng chưa thấy người nào đi thăm họ hàng mà đi tay không cả."
Chị dâu Lưu hít một hơi, từ trong túi móc ra mấy tờ phiếu hai lượng kín đáo đưa cho Tô Du, "Đây là giữa trưa nên chúng tôi cũng không mua đồ kịp. Chị dâu bên sui tự đi mua. Được không?"
"... Cái này còn có vẻ giống, được rồi, vào trong nhà ngồi một chút đi." Tô Du dẫn người đi vào trong phòng, còn không quên dặn dò Tô Tiểu Chí, "Tiểu Chí, nhặt cái chậu lên, múc chậu nước tới đây, chị còn chưa lau mặt nữa."
Tô Tiểu Chí nhìn người nhà lão Lưu đều bị chị cả chế ngự, bội phục không nói nên lời, nghe thấy chị dặn dò, cậu ta lập tức đáp một tiếng, vội vàng đi nhặt cái chậu lên sau đó đi phòng tắm bên kia rót nước.
Nhà họ Tô không lớn, căn bản không có chỗ ngồi.
Tô Du cũng không thể nào để cho bọn họ ngồi ở trên giường. Chỉ có hai băng ghế dài, để mang ra cho bọn họ ngồi. Mình ngồi ở trên ghế dựa bên cạnh bàn, Tô Đại Chí thì cúi đầu đứng ở bên cạnh.
Vào lúc này nhà lão Lưu cũng không còn vẻ kiêu căng nữa. Cục tức nín trong lòng không phát tác ra được, cũng không dám phát tác.
Nếu đánh nhau, bọn họ không sợ. Dù sao nhà lão Tô ít người, hơn nữa lại còn yếu.
Nhưng mà ai biết chị cả nhà lão Tô này động một tí lại đòi tìm công an.
Lúc này trong lòng người nhà lão Lưu đều buồn bực. Có ai đang đánh nhau còn tìm công an chứ. Người trong nhà cho dù đánh tàn phế thì đó cũng là chuyện của nhà mình!
" Chị, phải rót nước không?" Tô Lâm đứng ở sau lưng Tô Du nói. Cô bé vẫn rất sợ người nhà lão Lưu. Lần trước lúc anh kết hôn, người nhà lão Lưu liền buông lời, nếu như chị dâu bị ủy khuất thì sẽ tới xử lý bọn họ.
Vừa rồi cô bé rất sợ bọn họ sẽ đánh nhau.
Tô Du khoát tay, "Nhà nghèo không có ly, uống cái gì. Chúng ta không thể so với nhà người khác, người khác cưới con dâu, trong nhà nồi niêu chén gáo đều có."
Trên mặt người nhà lão Lưu rất khó coi. Đây là nói Lưu Mai không mang đồ cưới tới chứ gì.
Chị dâu Lưu vừa mới chuẩn bị nói chuyện thì Tô Tiểu Chí liền bưng nước tiến vào. Tô Du hướng về phía chị dâu Lưu khoát tay, sau đó đứng dậy đi rửa mặt.
Cô vừa rửa mặt xong, xoay người lại liền lên tiếng trước áp đảo mọi người, " Hôm nay các người tới thật đúng lúc. Lưu Mai nhà các người thật nên dạy dỗ cho thật tốt. Tới nhà chúng tôi lâu như vậy, ăn của tôi uống của tôi, kết quả còn phải đòi tách ra! Các người nói xem, có người làm dâu như vậy sao?" Cô chỉ chị dâu cả Lưu và chị dâu hai Lưu, "Hai chị dâu bên sui, các người cũng làm dâu cho người ta, các người nói, Lưu Mai như vậy là đúng sao? Nếu cô ta làm đúng thì sao các người không học theo cô ta?"
Chị dâu cả Lưu và chị dâu hai Lưu nhất thời bị chặn họng. Bọn họ cũng đang muốn tách ra đó, nhưng cũng phải có bản lĩnh. Tuy trong nhà có cha mẹ chồng như chồng không nhu nhược như Tô Đại Chí.
Lưu Hạnh nói, "Vậy cũng không thể không cho ăn cơm được."