Nhóm dịch: Bánh Bao
Tô Hàn với đống dấu chấm hỏi trên đầu, lời nói của cô đã rất rõ ràng, không phải không muốn hỗ trợ mà là thật sự không có, chị dâu này nghe không hiểu sao?
“Nếu không, chị dâu tìm mấy người Mã Quế Lan hỏi một chút có muốn cho chị hay không, chỗ này của tôi thật sự không còn nữa.”
Lý Tố Phương căn bản không nghe cô nói gì, vẻ mặt chính là cô không muốn bán cho tôi.
Tô Hàn an ủi nửa ngày cũng vô dụng, cuối cùng không cách nào, cô đành đen mặt tiễn người đi.
Người này làm sao thế này?
Tô Hàn buồn bực một hồi lại coi như không có gì, bắt đầu xử lý mấy loại cỏ mang về, cầm mấy cái vải chuẩn bị làm vớ cho Lục Tuân thử xem.
Vải vóc ngâm trong chậu rửa mặt, cỏ đã giãn ra tiếp tục ngâm, trong tay cô không có nước có thể khóa được màu, chỉ cầu xin có thể nhuộm ra màu, về phần nhuộm thành màu gì thì tùy duyên đi, Tô Hàn có chút phật tính nghĩ.
Bận rộn xong những thứ này, Tô Hàn lấy ra một thanh đao chặt củi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào một sườn dốc bên phải nhà, nơi đó có bụi rậm rạp, Tô Hàn định chặt bỏ một ít làm giá, để phòng ngừa xói mòn đất, lại ở trên núi dời mấy cây chè đến trồng.
Vẫn bận rộn đến khi trời sắp tối, Tô Hàn mới chặt hơn mười cây.
Kéo tất cả các cành cây vào nhà, cắt bỏ làm củi để đốt, thân cây được giữ lại để dự phòng.
Thời gian cũng đã mấy tiếng đồng hồ, Tô Hàn rửa tay sạch sẽ, nhìn vải nhuộm ra sao rồi, trải qua so sánh, Tô Hàn tìm ra một loại cỏ nhuộm tương đối ổn định, lúc trước cô đào còn dư lại rất nhiều, trực tiếp cầm bốn tấm vải kia ngâm tất vào trong cái chậu kia.
Kế tiếp, Tô Hàn dưới sự chỉ điểm của chị Dương, liên tục trồng hạt giống vào trong mấy đống đất kia, cây bụi chặt xong cũng tích góp được mấy chục cây.
Mãi đến một buổi chiều Mã Quế Lan tới tìm cô nói chuyện, Tô Hàn mới biết mấy ngày trước chuyện bị Lý Tố Phân theo dõi.
“Em dọn dẹp cái sân này rất nhanh đấy.” Mã Quế Lan vào cửa nhìn xung quanh nói.